Chỉ một chữ mà đã khiến trái tim treo lơ lửng của mấy vị Cục trưởng ở khu Phục Mậu trong suốt buổi sáng bỗng chốc rơi xuống.
Chỉ một chữ mà đã khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy cay cay nơi khóe mắt.
Nụ cười mỉa mai nơi đáy mắt của Khuyết Lâm và những người khác vẫn còn lưu lại dấu vết vỡ vụn trong khoảnh khắc, tim đập thình thịch.
Ngay lúc này, thậm chí trước khi Thủy Lang bắt đầu bài phát biểu, họ đã có cảm giác, chẳng trách Thủy Lang lại kiêu ngạo như vậy!
Sự kiêu ngạo của cô là sự tự tin xuất phát từ chính năng lực của bản thân!
“Thôn Bình An hơn mười năm qua, tôi nghĩ tất cả mọi người đều biết, bọn họ vẫn đang sống tạm bợ.” Thủy Lang nói đến đây, cô liếc nhìn Trâu Hiền Thực vẫn còn đang kinh hãi: “Lần cải tạo thôn Bình An này, chính là để họ nâng cấp từ sống tạm bợ lên sống bình thường, chủ đề thiết kế của tôi là - lấy con người làm gốc.”
“Một cái ngõ, hay một khu nhà ở, đều được tạo thành từ con người, kiến trúc, tự nhiên chính là xanh hóa tạo thành, trước tiên tôi cân nhắc đến con người, con người nên sống như thế nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play