“Rồi chúng tôi đến thật, đứng hai phút, lại lật mặt, lãng phí điện nhà họ, tôi nói đúng không?”
“Đúng vậy, người như vậy nhiều vô kể, cán bộ Thuỷ là người hào phóng nhất!”
Thủy Lang mỉm cười đem hành lý xách vào phòng, ngồi lên ghế, thoải mái trò chuyện với mọi người, vừa ngồi xuống, Tam Nha liền dựa vào trong ngực cô, không xem TV nữa.
“Mợ ơi, mỗi đêm con đều nhớ mợ.”
Giọng nói mềm mại, đôi mắt to tròn long lanh, nhìn đến mức trái tim Thủy Lang như tan chảy. Cô ôm chầm lấy cô bé, thơm hai má: “Các con đã ăn cơm chưa? Mấy ngày nay đều tự đi ăn quán à?”
“Chưa ạ.” Vương Tú lại nói: “Chị tưởng mọi người đến đây xem tivi là xem không à, mỗi ngày đều có người mang đồ ăn vặt cho bọn nhỏ.”
“Lần này, trừ bà ngoại của con.” Mẹ Tiểu Bá Vương chỉ lên lầu: “Hai vợ chồng Phục Hưng cũng đặc biệt nấu bánh trôi, hoành thánh, mang cho ba đứa nhỏ ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play