Thủy Lang và Chu Quang Hách đều bị phản ứng đột ngột của ông ta làm cho sững sờ một giây, mới vội vàng chạy đến khống chế ông ta.
“Ông kích động cái gì?”
Thật ra, trong lòng Thủy Lang cũng bồn chồn lo lắng, nhưng giọng nói vẫn rất bình tĩnh: “Tôi đã điều tra rõ ràng rồi, Tôn Trừng với Trâu Hiền Thực không liên lạc với nhau, cô ấy cũng thực sự căm hận Trâu Hiền Thực.”
Trữ Húc nghe xong cũng không yên tâm chút nào mà càng lo lắng hơn: “Không, không, không phải vậy, nguy hiểm! Con bé đang gặp nguy hiểm!!”
“Ông bình tĩnh lại trước đã.” Chu Quang Hách cùng với bác sĩ ấn người ông ta trở lại giường bệnh, thu dọn mớ hỗn độn: “Cho dù có nguy hiểm thì hiện tại cũng phải mất hai ngày ông mới đến được đó, bình tĩnh lại, có chuyện gì cùng nhau bàn bạc sẽ nhanh hơn.”
Hô hấp của Trữ Húc không bình thường, môi lại tím tái, cố gắng hít thở oxy, hai tay bám chặt lấy thành giường, tạm thời không chịu để bác sĩ cứu chữa, ông ta nhìn Thủy Lang, cố gắng nặn ra vài chữ: “Tôi là tôi.”
Thủy Lang cau mày, không hiểu lời này lắm, nhưng đã không còn thời gian để hỏi nữa, vừa rồi bác sĩ đã nói rằng tính mạng của ông ta có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, ông ta vừa kích động như vậy, thở cũng không ra hơi, lại một lần nữa được đẩy đi cấp cứu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play