Chủ tịch Tống gật đầu: "Nhưng không phải ai cũng được, phía trên đã chỉ định vài người rồi, nếu cô có yêu cầu thì có thể gửi danh sách cho chúng tôi, cần phải xác minh và xem xét, sau khi được thông qua thì mới sắp xếp cho trở lại thành phố.”
"Còn việc sắp xếp chỗ ở và việc làm sau khi về thành phố thì sao?”
“Đối xử bình đẳng.”
"Đây không phải chuyện một sớm một chiều, mười năm rồi, rất nhiều người đã học được cách sống bằng chính sức lực của mình, có lẽ tâm sức và gan dạ đã không còn như trước.” Thủy Lang đóng chiếc hộp lại: "Quan trọng hơn là, chính sách vẫn chưa được ban hành, lúc nào cũng có thể xảy ra sự thay đổi."
Chủ tịch Tống chỉ vào văn kiện trên bàn: "Phần cô mới xem khi nãy, khôi phục kỳ thi đại học, mở cửa khu vực tư nhân, đều nằm trong kế hoạch cả, tất nhiên, cũng như cô nói đó, đây không phải chuyện một sớm một chiều, nhưng chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng, yên lặng chờ chính sách được ban hành rồi hành động ngay, chứ không phải đợi đến khi chính sách ban hành rồi mới từ từ chuẩn bị, từ từ hành động.”
“Có lý.” Thủy Lang cầm chiếc hộp lên: "Nhưng mà tôi phải nói rõ trước, qua mười năm rồi, mà tôi lại không phải mẹ tôi, rất có thể cái bài tình nghĩa của tôi không có nhiều tác dụng như hai vị lãnh đạo dự đoán đâu, tôi sẽ cố gắng làm công tác tư tưởng cho họ, nhưng tôi không dám bảo đảm xác suất thành công, còn về phần hội thương mại Hoa Kiều, nhà nước muốn thu hút nguồn đầu tư ở nước ngoài sao?"
Chủ tịch Tống lại lộ vẻ mặt khi thấy 'người thông minh': "Kinh tế quốc gia đang trong tình trạng khó khăn, ngoài hội thương mại Hoa Kiều, trong tương lai hy vọng mọi người cùng cố gắng, kêu gọi người thân bạn bè đang phát triển ở nước ngoài về nước, chung tay phát triển kinh tế quốc gia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT