Nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ của Thủy Lang, là bộ dáng rất dễ nói chuyện, Giang Đại Hải sát lại gần nói: “Cô nghĩ xem, thôn Bình An ở gần sông Tô Châu, mưa cũng rất nhiều, nếu vẽ bằng bút chì mà không may bị dính nước, chẳng phải là tôn công vô ích vẽ mổ bức rồi sao? Cô còn trẻ, chưa có kinh nghiệm thiết kế, cũng chưa có kinh nghiệm thi công nên không thể chỉ làm theo những gì mà sách vở ghi lại, mà còn phải nhìn vào tình hình thực tế mới được.”
Đây rõ ràng là một sự nhạo báng.
Lý Hậu Bân dựa lưng vào ghế.
Liễu Đức Hoa vẻ mặt giống như đang xem kịch hay.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào khuôn mặt Thủy Lang.
“Vẽ bút chì thì sẽ bị lem.” Thủy Lang gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn: “Đây là giấy được làm từ thiết xyanogen, sau khi vẽ xong sẽ trải qua phản ứng cảm quang xyanogen và phục chế thành một bức vẽ có nền xanh và đường kẻ trắng. Chứng chỉ kiến trúc sư nào ông cũng có, cái này thuộc về phần kỹ thuật viên nha. Nếu xét theo độ tuổi của ông thì chắc hẳn đã có nhiều kinh nghiệm. Như thế nào mấy phần đơn giản như đo đạc, vẽ bản thiết kế lại quên hết rồi. Là do có tuổi rồi nên trí nhớ cũng bị kém đi theo?”
Giang Đại Hải sửng sốt một lúc, rồi nhìn tờ giấy trắng trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT