Chu Huỷ phụ giúp nấu một nồi mì, cho nước tương, hạt tiêu, muối, dầu mè vào bát tô sứ, vớt mì ra cho vào, chan nước canh lên trên rồi thêm quả trứng chiên.
Đúng lúc có thịt từ thôn Hồng Hà mang về, Chu Huỷ cắt thịt thành từng miếng nhỏ rồi xào cùng với ớt xanh làm thành một đĩa thức ăn.
Thủy Lang lấy ra thịt đóng hộp, đổ ra rồi cắt thành từng lát, đặt hai lát vào bốn bát mỗi bên: "Lão ranh ma, Khai Dương, ngày mai tới nhà tôi sẽ đãi hai người một bữa toàn thịt heo.”
“Cái bày còn không phải thịt heo nữa sao?” Lộ Khai Dương kẹp miếng thịt lát mỏng rồi nhúng vào nước canh, trần cho đến khi thịt chín ngoài, muốn cho cả một miếng to vào mồm nhưng bất đắc dĩ chỉ có thể cắn được một miếng nhỏ: “Món này so với thịt còn hút hàng hơn. Em nghe nói chỉ có ở Cửa hàng Hữu Nghị bên kia mới bán. Mà phải có phiếu chuyển tiền Hoa Kiều mới được, chứ không ai cũng có thể ăn được đâu, em coi như được mở mang tầm mắt rồi!”
“Thằng nhóc nhà người, nếu không có người cậu đây của mày thì làm sao mà được mở man tầm mắt như thế này hả?” Lão ranh ma vươn đũa ra, gắp một miếng trong bát Lục Khai Dương ăn, sau đó dùng tay bảo vệ bát của mình.
“Ơ hay! Cháu còn không nỡ ăn đâu đấy!”
“Không nỡ ăn còn không phải là vì muốn hiểu thảo với trưởng bối sao!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT