Tới khi bọn họ muốn tiếp tục dùng bữa thì cô lại nói vẫn còn thiếu đồ vậtt nào đó.
Làm gia đình bọn họphải trải qua thời khắc sinh tử, phải đổ mồ hôi đầm đìa mới áp chế tình hình xuống mức an toàn thì cô lại nói tự mình tìm đồ, thế nhưng lại thong thả ngồi xuống ăn cá!
Trâu Luật nhìn vẻ mặt của mọi người, trong lòng đột nhiên cảm nhận được một niềm vui sướng kỳ lạ.
Một bước sang trái, một bước sang phải, một bước tiến lên rồi lại một bước ra tiếp theo, hoàn toàn không thể theo kịp nhịp điệu của cô. Đã thế còn bị cô dắt mũi, hết lần này đến lần khác phải uất ức để cô muốn làm gì thì làm, sau khi bị ép thì dần dần nghi ngờ chỉ số thông minh của mình, trái tim vẫn luôn nhảy nhót không yên, rốt cuộc anh ta cũng không phải là người duy nhất phải chịu đựng loại cảm giác không thể an tâm này!
Cuối cùng cũng có người hiểu được cảm giác của anh ta!
“Lang Lang.” Lý Lan Quỳnh đến bên cạnh Thuỷ Lang rồi bám lấy lưng ghế của cô: “Không phải con vừa mới nói muốn đi tìm đồ bị đánh mất sao?”
Thủy Lang gắp một miếng thịt to trong bụng cá đù vàng vào bát, chậm rãi ăn, chờ đến khi mọi người trong bàn đang nín thở gần như sắp chết ngạt mới lên tiếng: “Không phải vừa nãy tôi mới nói, có khả năng là tôi nhớ nhầm rồi sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT