Thôn Hồng Hà đứng dựa lưng vào ba ngọn núi, hầu hết nhà trong thôn đều là tường đất trộn cỏ, nếu trong gia đình có chuyện vui thì những người giàu có như bí thư thôn, trưởng thôn, cán bộ thôn sẽ sử dụng vài viên gạch để sửa khung cửa thành tường gạch, trở thành niềm hâm mộ của mọi người, trong thôn không có nhiều người có mặt mũi như vậy.
Nhưng điều khiến dân làng ghen tị nhất chính là nhà họ Ô ở gần lối vào thôn. Ba ngôi nhà lớn bằng gạch xanh lợp ngói, thậm chí cả sân cũng được xây bằng gạch, đến cánh chửa cũng không xây bằng mỗi gạch, mà năm ngoái nó cũng đã được xây thành tường xi măng, đẹp hơn cả những căn nhà trên xã.
Ngôi nhà này là nơi ở trong mơ của toàn bộ người trong thôn. Cuộc sống của bà Khương trong ngôi nhà này luôn là một giấc mơ mà mọi người trong thôn có mơ cũng không với tới được.
Nhà họ Ô có thể xây được ngôi nhà như vậy là vì một con chim sẻ từng bay lên cành, trở thành con rể của nhà Thủy ở thành phố Thượng Hải.
Kể từ đó, cuộc sống của bà Khương đã đổi từ ăn ngô ăn khoai sang ăn cơm gạo trắng và thịt kho tàu.
Nhưng những ngày tháng này chỉ kéo dài có mấy năm, nhà Thủy trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận, ai cũng tưởng vận may của Bà Khương đã chấm dứt, nhưng ai ngờ Bà Khương lại giác ngộ khác thường, trước hết là đệ đơn ly hôn, cũng chủ động yêu cầu xem xét, trong tay bà không có đất thừa, cũng không được coi là địa chủ chứ đừng nói đến phú nông. Bà chỉ là một bà mẹ già nghèo khổ có đứa con trai nhỏ bị tư bản bức ép, bà còn chủ động kể một số chuyện bóc lột của nhà Thủy, tạo thành chứng cứ có tính thuyết phục nhất rằng bản thân bà chỉ là gốc Miêu Hồng.
Sau thời kỳ đó, vào giữa những năm 1970, những ngôi nhà mái ngói khang trang được xây dựng từng chút một.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT