“Về quê không được bao lâu, đồ đạc mang theo đều đã dùng hết, đồng hương cũng không quan tâm đến đồ ăn của bọn chị, chị xin nghỉ phép ở đại đội rồi đến Hợp tác xã cung - tiêu để mua đồ. Dương Nam chỗ nào cũng có núi, không chạy xe được nên chỉ có thể đi bộ. Cả đi cả về thì trời cũng đã sụp tối, trên đường về chị lại gặp phải bọn lưu manh.” Chu Hủy cau mày lại rồi nói tiếp: “Cha của Đại Nha là một người trong đội dân binh, may là có anh ấy xuất hiện kịp thời nên chị mới không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.”
Chu Quang Hách nghe xong, cảm thấy hơi bất ngờ: “Ơn cứu mạng?”
“Ơn cứu mạng?”
Thủy Lang cũng nói theo, nhưng giọng điệu cả hai hoàn toàn khác nhau, như vừa giễu cợt, vừa chế nhạo vậy: “Chẳng lẽ, ơn cứu mạng là đặc sản đặc biệt của thôn Hồng Hà hay sao?”
Chu Quang Hách ngờ nghệch nhìn sang.
Chu Hủy ngạc nhiên nhìn Thủy Lang: “Em, em biết cái gì sao?”
Thủy Lang lắc đầu: “Không có chuyện gì, chị nói tiếp đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT