Trâu Khải cầm một túi giấy đựng đầy bánh hạt óc chó đứng bên cạnh, sau đó ngồi lên ghế ăn bánh hạt óc chó, ngắm Thủy Lang.
“Lang Lang, lát nữa chúng ta mang bánh về nhà rồi cùng nhau tổ chức sinh nhật cho em nhé?”
Thủy Lang gói bánh hạt óc chó trong khăn tay rồi từ từ nhia nuốt, cái cửa hàng đồ ăn mới mở được một năm này không thể nào nằm chung một mâm với cửa tiệm đồ ăn nhẹ tuổi đời một trăm năm được. Đó là việc mọi nguyên liệu đều được làm bằng sự chân thành, tay nghề của các đầu bếp chỉ được đánh giá qua sự khéo léo chứ không phải tốc độ của họ. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Bánh hạt óc chó vừa cắn đã tan, để lại hương thơm ngào ngạt lan khắp miệng.
“Lang Lang?” Trâu Khải cẩn thận nhìn mặt Thủy Lang, đoán chừng cô vẫn còn tức giận, nên nhân cơ hội này giải thích: “Tôi không có quan hệ gì với cái người tên Ổ Lâm Lâm đó cả. Hồi đó cha em dẫn cô ta tới đây, anh đã nhìn nhầm cô ta là em. Nhưng rất lâu sau, tôi nhận ra đó không phải là em nên tôi không nói chuyện với cô ta thêm lần nào nữa.”
Khá hợp xu hướng.
Bộ đây là truyện thế thân à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play