Anh Trai, Em Yêu Anh!

Chương 5


6 tháng


5.
Người sống trong khu này rất đông, đặc biệt là các ông các bà, thêm sự bắt đầu của mối quan hệ này chính là một sai lầm. Tôi không muốn bị ảnh hưởng bởi thứ tình cảm sai trái này.

Chỉ cần tôi có chút lương tâm, tôi nên sửa chữa sự sai trái này, như vậy mới công bằng với Qúy Bạch.

Nhưng mà Quý Bạch có cần công bằng không?

Sao tôi lại cảm thấy anh ấy không cần như vậy?

Ầy, sớm biết vậy tôi đã không lấy chuyện tình cảm ra làm trò đùa rồi.

Ý cười trên mặt Quý Bạch biến mất, anh ấy im lặng đi bên cạnh tôi không nói một lời.

Rất hiếm khi hai chúng tôi ở cạnh nhau yên lặng như vậy, không biết tại sao tôi lại nghiễm nhiên cảm thấy như vậy rất tốt.

Về tới nhà, trên bàn có một chiếc bánh kem và đồ ăn bình thường tôi thích ăn, chỉ là nhìn không được ngon lắm.

Quý Bạch học nấu ăn vì tôi à?!

Sốc óc vcl!

Ngay cả bố tôi còn không biết tôi thích ăn gì, vậy mà anh ấy lại biết.

Bây giờ nghĩ lại, kể từ khi anh ấy tới nhà tôi năm cấp 3, tôi chưa từng giặt quần áo của mình, toàn là ấy lặng lẽ cầm đi giặt sạch sẽ rồi để vào chỗ cũ.

Đã không ít lần chúng tôi âm thầm gây hấn, nhưng trong cuộc sống anh ấy vẫn luôn chăm sóc tôi.

Bố tôi rất bận, một tháng không gặp nhau được mấy lần, sau khi Quý Bạch tới, số lần ông về nhà đã tăng lên rất nhiêu.

Nghĩ tới đây, trái tim tôi trùng xuống, một thứ cảm xúc không biết gọi tên đang dâng trào trong tôi.

Bỏ qua một số điểm không nói tới, Quý Bạch thật sự là một người bạn trai tốt.
Nhưng vấn đề là là tôi có thể bỏ qua không?

Lâm Vu an ủi vỗ vỗ vai tôi, đưa cho tôi một ly rượu: “Người anh em, tao khuyên mày nên sớm nói chuyện rõ ràng với anh mày đi.”

“Mày cũng đừng có áp lực quá, anh ta đối xử tốt với mày, có thể là bở vì đây là tiêu chuẩn đối xử với nửa kia của anh ta.”

“Mà quan hệ khó xử của mày với anh ta thì tao khuyên mày nên quay đầu là bờ.”

“Đợi một chút.” Tôi đặt ly rượu xuống, “Tao chưa kể với mày là bố tao và mẹ anh ta ly hôn được một năm rồi à?”

“Cái gì?” Lâm Vu không dám tin trợn tròn mắt, “bỏ mẹ lấy con à?”

“Bỏ cmm, mày có ăn nói tử tế được không đấy? Mẹ anh ấy đi sang nước ngoài làm việc, Quý Bạch không muốn đi cùng. Hơn nữa là bố tao không yên tâm để tao ở một mình nên mới đón anh ấy về nhà. So với tao thì bố thích anh ấy hơn, có phải mày không biết điều đó đâu.”

“Vậy 2 đứa chúng mày, 2 đứa chúng mày tha hồ tự do làm gì thì làm! Dạo này yêu đương bằng nhan sắc đang hot lắm đấy, Quý Bạch cũng ngon zai, mày lời to rồi còn gì.”

“Tao tìm mày xin lời khuyên chứ dell phải kêu mày gây thêm phiền phức.”

“Người anh em à, đừng có cứng miệng nữa, mày nhìn dáng vẻ mình bây giờ đi, người lúc đầu làm loạn lên muốn đuổi Quý Bạch đi có phải là mày không?”

Tôi gật đầu.

“Vậy mày giãy đành đạch lên làm cái gì? Cơ hội đến rồi đấy, đuổi anh ta đi, chỉ cần mày không có đạo đức, đạo đức không thể kìm chân mày lại. Chỉ sợ là mày không nỡ thôi.”

Lời nói của Lâm Vu không hề kích thích được tôi, ngược lại còn phản tác dụng.

Đúng vậy, tôi giờ còn hèn hơn cả trước.
Không chỉ không thẳng thắn với Quý Bạch, ngược lại còn trốn tránh anh ấy khắp nơi.

Qúy Bạch mặc quần áo, tôi trốn. Quý Bạch không mặc quần áo, tôi càng phải trốn.

Quý Bạch nói xem phim cùng nhau, nhỡ anh ấy tận dụng cơ hội hôn tôi trong bóng tối thì sao?

Quý Bạch nói cùng đi leo núi đi, nhỡ anh ấy nhân lúc không có ai ôm tôi thì sao?

Ngày nào trong đầu tôi cũng toàn là Quý Bạch, Quý Bạch, đi làm cũng chằng có mấy sức lực.

Mấy ngày liên tiếp tôi đều đi sớm về trễ, thấy tin nhắn cũng không dám trả lời.

Tới một tối, Quý Bạch không thể chịu được nữa, anh ấy chặn tôi ở trong phòng.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play