Hoàng hậu liếc nhìn Mai Tử, thấy nàng chỉ cúi đầu thở nhẹ ngồi ở đó cười hỏi: “Thường ngày ngươi ở nhà hay làm gì vậy?”
Mai Tử vội vàng thu hồi suy tư tán loạn trong lòng rồi cười trung thực trả lời: “Bình thường ta không có chuyện gì thì ở sân sau làm vườn, nuôi vài con gà.”
Minh Châu công chúa nghe vậy, tò mò hỏi: “Mai tẩu tử, tỷ lợi hại quá, thế mà còn biết làm vườn. Tỷ trồng cái gì? Rau làm món canh bồi sao?” Minh Châu công chúa đối với món canh bồi đến nay vẫn không quên.
Mai Tử thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Minh Châu công chúa, khẩn trương trong lòng hơi hơi giảm, cười nói: “Món canh bồi đó chỉ dùng rau dại thôi. Trong sân sau ta chỉ tùy tiện trồng mấy loại cây, nhưng vào mùa hè có thể có thêm món dưa bở để ăn.”
Minh Châu công chúa vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng được: “Muội nghe nói làm vườn không phải là chuyện dễ, một mình tỷ có thể làm được sao?” Minh Châu công chúa không hiểu quan sát Mai Tử, nàng biết trước đó vài ngày Mai Tử bị bệnh, thân thể tương đối yếu, cho nên nàng càng cảm thấy một mình Mai Tử làm vườn thì không thể nào.
Mai Tử lệch đầu ra suy nghĩ một chút, cười nói: “Cũng không phải chỉ có một mình, gần tối Kinh Sơn sẽ tới giúp ta.”
Hoàng hậu vốn đang ưu nhã ngồi đó nghe hai người nói chuyện, bây giờ nghe Mai Tử nói lời này, thần sắc hơi rung động, lông mi thon dài từ từ rũ xuống, nhưng bên môi vẫn giữ nụ cười nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT