Không Gian Trữ Hàng: Dị Nhân Hệ Mộc Siêu Mạnh

Chương 5 Tiếp nhận cửa hàng bách hóa


2 tháng

trướctiếp

Tác giả: Hỉ Hoan Mạt Thế Văn

Edit: Cho Vui

“Đi, chị đưa em lên tầng nhìn xem.”  Người phụ nữ vừa đi vừa quay đầu nhìn, sợ người phía sau không vui liền đi mất, cái thông báo chuyển nhượng này cô ta dán hai năm rồi.

Trình Tĩnh nhìn hàng hóa chất đầy tầng hai, trong lòng có chút kinh ngạc. 

Nhìn mười năm thành quả tích cóp được này, sự không n hiện lên trên mặt người phụ nữ, “Chị nhập hàng không có cái nào chất lượng không tốt cả, như cái lều trại đơn giản kia, mười người ở thì một ngàn tệ, hai người cũng phải 400 tệ.

Áo khoác quân dụng bên này là loại dày hơn, người mặc đi Nam cực cũng sẽ không thấy lạnh. Bên cạnh em kia là tám thùng dao phay, rẻ nhất cũng không ít hơn 30 tệ, loại tốt nhất đến hơn 100 tệ.

Đúng rồi, chị dẫn em đi xem mặt hàng đặc biệt giá trị.”

TrìnhTĩnh nhìn hàng hóa chồng chất như núi trong nhà kho, trong lòng rất vui sướng nhưng trên mặt không có biểu cảm gì, đi theo chị gái kia xuống dưới lầu. 

Ở tầng một cũng có một cái nhà kho nhỏ, bên trong đặt một cái máy lớn, nhìn một cái Trình Tĩnh liền quyết định cần mua thứ này.

“Chị chi rất nhiều tiền, để một phòng nghiên cứu của bạn chị làm ra, máy phát điện năng lượng mặt trời, có dung lượng lưu trữ điện siêu lớn. Điện nhà chị và hai nhà khác đều là dùng cái máy phát điện này, để nó hấp th năng lượng mặt trời một ngày có thể dùng nửa tháng.”

Trình Tĩnh tiếc nuối xoay người, 190 vạn quá đắt, vượt qua dự toán của cô. Cô tính toán ngoài đồ ăn ra, những đồ vật khác chỉ mua ít thôi, còn lại sau khi tận thế đến sẽ đi thu thập tiếp.

Chị gái kia ngẩng đầu đầy vẻ mất mát, nhìn bóng dáng người rời đi, muốn vì chính mình và người trong nhà lại cố gắng thuyết phục một lần nữa.

“Em gái à, giá cả chúng ta có thể thương lượng lại, đừng đi vội.”

Trình Tĩnh dừng chân, cô thực sự rất tiếc nui, không nói cái khác, chỉ cần cái máy phát điện năng lượng mặt trời kia đã là một sự tồn tại chỉ có thể gặp không thể cầu rồi. Tận thế đến thì một cái máy phát điện loại nhỏ cũng có giá trên trời rồi. Sau này khi cô quay về thành phố A, không thể chỉ vì một cái máy phát điện mà lặn lội đường xa quay lại đây thu thập cái máy này được.

Người phụ n không có mấy hy vọng, nói xong câu kia cũng không cản người nữa. Trình Tĩnh hạ quyết tâm quay đầu, trầm giọng nói: “150 vạn, là giá cao nhất em có thể trả rồi.

Ban đầu cô chỉ tính chuẩn bị nhiều đô ăn, nhưng mà nghĩ đến ba tháng sau tận thế, rau củ cùng thịt đều không cần tiền, thì lại thấy thoải mái hơn nhiều. 

Nghe Trình Tĩnh nói thế người phụ nữ hơi bối rối, nếu là giá này cô ta phải bớt đi khoảng 30 vạn.

Trình Tĩnh không thèm quan tâm nói: “Chị gái này, chị không cần sốt ruột, có thể từ từ xem xét, mấy ngày nữa em lại tới.”

Nghe xong, người phụ n không do dự nữa, “Chờ chị lấy giấy phép kinh doanh đi sang tên cho em.

Khóe miệng Trình Tĩnh giật giật hai cái, rất nghi ngờ, có phải cô nói cái giá này là hơi bị hớ rồi không.

Nửa giờ sau.

Người phụ nữ cùng Trình Tĩnh trở lại cửa hàng bách hóa, dưới cái nhìn chăm chú của Trình Tĩnh, thu thập hai túi đồ vật cá nhân liền rời đi.

Trước khi đi còn nhiệt tình lôi kéo Trình Tĩnh vào phòng bếp nhỏ, “Trong này có đầy đ gia vị, go là chị mới mua hôm qua, trong tủ lạnh có rau cùng thịt, tất cả để lại cho em.”

Trình Tĩnh nhìn căn bếp rộng khoảng bảy đến tám mét vuông, đúng là chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đầy đủ, giúp bớt không ít việc,  nàng nhẹ nhàng một chút là có thể làm một ít đồ ăn bỏ vào không gian.

“Thùng thùng”

Tiếng đập cửa vang lên.

Trình Tĩnh đi từ phòng bếp ra, thấy một người phụ nữ chừng bốn năm mươi tuổi.

“Chào dì, có việc gì không ạ?

“Cô gái, dì họ Điền, là cửa hàng gạo dầu bên cạnh, Tiểu Quách nói đã chuyển nhượng cửa hàng này cho cháu.” Người phụ nữ trung niên có chút bất an.

“Chào dì Điền, cháu là Trình Tĩnh, dì gọi cháu Tiểu Tĩnh là được.”

Người phụ nữ trung niên đang căng thẳng thoáng thả lỏng, bà ấy cười, “Tiểu Tĩnh, đứa trẻ ngoan, dì Điền đến đây muốn thương lượng một việc.”

Trình Tĩnh nghĩ đến chị Quách từng nói, nhà chị ấy cung cấp điện cho hai cửa hàng khác nữa, mục đích dì Điền đến đây không cần nghĩ cũng biết.

“Dì Điền không cần ngại, chúng ta sau này là hàng xóm, bà con xa không bằng láng giềng gần, có chuyện gì thì cứ nói thẳng là được.”

Dì Điền là người tương đối thành thật, nói chuyện không quanh co lòng vòng, “Tiệm nhà dì dùng điện là Tiểu Quách cung cấp, muốn cùng cháu thương lượng một chút, sau này có thể vẫn cung cấp điện cho cửa hàng nhà dì được không, tất nhiên sẽ không dùng không của cháu, dì có thể trả tiền theo giá điện bình thường.”

Trình Tĩnh còn chưa kịp trả lơi, đã có một giọng nữ với ngữ điệu kỳ quái vang lên, “Tôi nói này chị Điền chị nói như thế là không đúng rồi, Tiểu Tĩnh đã nói bà con xa không bằng láng giềng gần mà, thế thì cần gì so đo nhiều thế. Chị Quách trước đây đều cho chúng ta dùng không, hàng xóm thì cần gì phải thế.”

Dì Điền dùng ánh mắt trách cứ nhìn qua cô gái kia, quay đầu lại nói xin lỗi với Trình Tĩnh: “Đừng chấp cô ta, Tiểu Mai luôn không quản miệng mình, nói chuyện tùy tiện, về sau ở lâu cháu sẽ biết.”

Trình Tĩnh lạnh nhạt nhìn qua cô gái kia, nghẹ nhàng nói: “Không có việc gì.”

Cơ thể Tiểu Mai cứng đờ tại chỗ, lúc nãy khi anh mắt Tiểu Tĩnh quét qua, giống như nhìn một người chết, quá đáng sợ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp