Không Gian Trữ Hàng: Dị Nhân Hệ Mộc Siêu Mạnh

Chương 3 Không gian trong vòng ngọc


2 tháng

trướctiếp

Tác giả: Hỉ Hoan Mạt Thế Văn

Edit: Cho Vui

Đầu Trình Tĩnh choáng vàng nắm chặt di động đi về nhà, thủ tục bán nhà đã xong xuôi, Triệu tổng chuyển tiền cho cô ngay tại đó, cũng cho cô mười ngày để chuyển nhà. Không nghĩ dị nhân hệ lôi siêu mạnh của thành phố A lại dễ nói chuyện như vậy, không giống như anh ở kiếp trước, máu lạnh cô độc, dùng võ lực mạnh mẽ để giải quyết mọi việc, quả thực như hai người khác nhau.

Tiếp theo phải tích chữ đồ ăn, theo kinh nghiệm đời trước, tỉnh A so với nơi khác an toàn hơn không ít, nên cô không có ý định đổi chỗ ở khác. Đầu tiên phải tìm một nơi tuyệt đối an toàn đem lương thực cất vào. Trình Tĩnh bỗng nhiên nhớ ra một chuyện quan trọng, Sở Đình cùng Tôn Gia Thành sẽ xuống tay giết cô, đây là điểm mấu chốt. Sở Đình nhìn trúng vòng ngọc của cô, công khai hay ngấm ngầm muốn xin cô chiếc vòng nhưng đều bị cô cự tuyệt. Đây là vòng ngọc ông nội trước khi chết giao cho cô, ông nói lúc nhặt được cô chiếc vòng được treo trên cổ cô. Là một chiếc vòng ngọc xanh biếc, cầm trong tay hơi lạnh, giá trị sẽ không ít hơn năm chữ số. Ông nội đã dặn đi dặn lại, bất kể gặp chuyện gì đều không được để vòng ngọc rơi khỏi người, đây là tín vật duy nhất để cô tìm lại người nhà. Trong lòng Trình Tĩnh không có ý nghĩ gì đối với người nhà đã bỏ rơi cô, đem theo chiếc vòng ngọc bên người chỉ bởi vì ông nội Trình dặn dò trước lúc lâm chung mà thôi.

Sở Đình là dị nhân hệ tinh thần lại muốn vòng ngọc của cô chắc chắn không đơn giản chỉ là thích cái vòng này. Trình Tĩnh lấy vòng ngọc ra, giật minh phát hiện vòng ngọc màu xanh biếc giờ biến thành màu đỏ như máu, sờ vào không lạnh như trước mà lại ấm áp, giống như nhiệt độ trên cơ thể người. 

Cô cẩn thận nhìn vòng ngọc, trong đầu nhớ lại những chuyện kiếp trước đã nhìn thấy nghe thấy, mơ hồ nhớ ra một chuyện khiến người khác không thể ngờ được. Ở thành phố B có một lời đồn, một vị dị nhân hệ tinh thần có được một pháp bảo nghịch thiên, cụ thể là cái gì không ai biết rõ, chỉ biết cần lấy máu nhận chủ, ở giữa pháp bảo có một không gian, chỉ chủ nhân của nó mới có thể vào. Không chỉ có thể giữ mạng ở lúc nguy cấp còn có thể lưu trữ hàng hóa.

Lấy máu nhận chủ à? Trình Tĩnh tìm ra một cây kim, dùng sức đâm vào đầu ngón tay. Từng giọt máu đỏ tươi rơi lên vòng ngọc, chuyện xảy ra sau đó làm cô trợn to mắt. Vòng ngọc hấp thụ hết từng giọt máu, phát ra ánh sáng đỏ chói mắt. Theo phản xạ có điều kiện Trình Tĩnh nhắm mắt lại, sau khi cảm thấy ánh sáng kia biến mất cô mới chậm rãi mở mắt ra. Trình Tĩnh không thể tin được vào mắt mình, vậy mà cô lại không ở trong phòng, mà lại đứng trong một không gian xa lạ, xung quanh tối tăm trống trải không nhìn thấy điểm cuối.

“Đây là chỗ nào thế? Sẽ không phải là có không gian nghịch thiên thật chứ!”

Trình Tĩnh mừng như điên, nhất định là thế rồi, nếu không thì kiếp trước sao Sở Đình lại vì cái vòng này mà trở mặt với cô. Nhưng làm thế nào để ra khỏi không gian? Vấn đề này vừa hiện lên trong đầu thì giây tiếp theo cô đã trở lại phòng mình.

Trình Tĩnh gấp gáp muốn thử nghiệm, cô lấy ra một cốc nước nóng, đưa vào trong không gian, rồi lại lấy cốc nước ra khỏi không gian. Sau vài lần thử nghiệm, cô không thể không tin, lời đồn không nhất định chỉ là bịa đặt. Cô muốn biết thời gian trong không gian và bên ngoài có giống nhau hay không nên lấy hai ly nước nóng, một ly đưa vào không gian một ly để bên ngoài. Thời gian trôi qua, ly nước nóng bên ngoài từ từ nguội dần. Trong lòng Trình Tĩnh kích động, lấy ly nước lúc trước đặt trong không gian ra, chuyện xảy ra trước mắt khiến cô vui vẻ đến mức không khép được miệng. Ly nước này vẫn còn nóng nguyên, chứng tỏ thời gian bên trong không gian kia đứng yên, hàng hóa bỏ vào trong không gian sẽ không bị biến đổi chất lượng.

Đây quả thực là ông trời ưu ái cô, nguyện vọng lớn nhất của những người sống sót sau tận thế là có thể ăn no, ai còn để ý mình ăn cái gì chứ?

Trình Tĩnh nhìn vòng ngọc lại nghĩ tới một vấn đề, giọng điệu phân vân lẩm bẩm: “Lỡ như không cẩn thận làm vỡ vòng ngọc thì hàng hóa bên trong còn lấy ra được không?”

Không nghĩ tới thì thôi, càng nghĩ càng thấy sợ, phải nghiêm túc suy nghĩ xem muốn hay không muốn đem hàng hóa đưa vào bên trong không gian.

“A!” Noi trái tim tự nhiên đau nhức làm Trình Tĩnh không chịu được kêu ra tiếng.

Cô vừa cúi đầu đã không thấy vòng ngọc trong tay đâu nữa, lại nghĩ đến biểu hiện khác thường của cơ thể vừa nãy, cô dùng tay che lại vị trí trái tim chạy vào phòng thay đồ.

Đây là gì?

Vị trí trái tim có một hình vòng tròn nhỏ trông sống động như một chiếc vòng ngọc thật, người không biết sự thật sẽ chỉ nghĩ đó là một vết bớt bẩm sinh.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp