Không Gian Trữ Hàng: Dị Nhân Hệ Mộc Siêu Mạnh

Chương 2 Trước tiên phải có kế hoạch


2 tháng

trướctiếp

Tác giả: Hỉ Hoan Mạt Thế Văn

Edit: Cho Vui

Trình Tĩnh nằm trên giường không hề buồn ngủ, trong đầu cô lại hiện lên những chuyện xảy ra ở kiếp trước hận,  oán, cô thực sự không cam lòng.
Nhưng mà.
Không quan trọng.
Những điều bất hạnh đó đã qua đi.
Kiếp này cô muốn đem tương lai của mình lên kế hoạch rõ ràng.

Cô sinh ra và lớn lên ở khu bình dân phía đông tỉnh A, là một đứa trẻ mới sinh ra đã bị bỏ rơi, nhưng cô vẫn thấy may mắn vì không bị chết đói, chết khát, cũng không bị chó hoang cắn chết trước khi được cứu. Một ông lão nhặt ve chai đã nhặt được cô, nuôi nấng cô trưởng thành, người ta gọi ông là ông nội Trình. Khi cô 18 tuổi thì ông nội qua đời do phát bệnh tim, lúc còn sống vẫn chưa được hưởng một ngày hạnh phúc. Nếu muốn nói đời cô hổ thẹn với ai thì đó là ông nội. 

Thời điểm này, có một nhà đầu tư từ tỉnh khác đến, dùng một khoản vốn lớn để khai phá xóm nghèo, đem nơi này xây thành một phố thương mại. Người trong xóm lục tục dọn khỏi đây, nói cho cùng thì không có ai muốn ở lại một nơi có hoàn cảnh vừa bẩn vừa lộn xộn như này cả, khắp xóm đánh nhau ẩu đả chỗ nào cũng thấy. Cô là hộ cuối cùng chưa rời đi, ở đây lưu giữ quá nhiều ký ức tốt đẹp của cô và ông nội, cô luyến tiếc nên không muốn rời đi. 

Kiếp trước cô kiên trì ở lại xóm nghèo đến khi tận thế đến, về sau nơi này bị động vật biến dị chiếm lĩnh, muốn sống thì không thể không rời đi. 

Trình Tĩnh vừa học vừa làm cố gắng học xong đại học, chưa kịp tìm việc làm thì tận thế đã đến rồi, có thể nói lúc này cô không có một xu dính túi. Muốn sống trong tận thế thì ngay lúc nó bắt đầu phải tích trữ đủ đồ ăn cần thiết. Nói một cách đơn giản là hiện tại cô cần có tiền, rất nhiều tiền. Ông nội để lại cho cô một bộ tứ hợp viện, tuy rằng cũ nát nhưng mà diện tích rất lớn. Kiếp trước chủ đầu tư đồng ý trả 350 vạn nhưng cô cũng chưa từng nghĩ sẽ đồng ý. Đời này không giống thế, cô phải chuẩn bị cho mình thật nhiều đồ ăn, ít nhất phải đủ để vượt qua ba tháng đầu tận thế.

Sau khi tận thế bắt đầu được ba tháng, động vật và thực vật lần lượt biến dị. Con người muốn tồn tại phải đối mặt với rất nhiều nguy hiểm, đồng thời cũng đối mặt với nguy cơ chết đói. Ở tận thế những người sống sót đã nghiệm chứng vô số lần rằng thú biến dị trừ nội tạng ra thì thịt chúng có thể ăn được, trừ những loại thực vật biến dị có kịch độc ra thì phần lớn cũng có thể ăn.

Trình Tĩnh mở to đôi mắt đỏ quạch thức suốt đêm, trong lòng tiếp tục lên kế hoạch một cách kỹ càng tỉ mỉ

 “Thùng thùng.”
Ngoài trời đã hơi sáng, Trình Tĩnh chuẩn bị rời giường, tiếng đập cửa liền vang lên. Kiếp trước trời chưa sáng cô đã phải thức dậy bắt đầu một ngày kiếm sống vất vả.
“Thùng thùng” âm thanh liên tục vang lên, cho thấy người bên ngoài quyết gọi cô bằng được. Trình Tĩnh gãi đầu, tắm qua, mở cửa, không có gì ngoài ý muốn liền nhìn thấy một đôi mắt đen sâu thẳm. Cô chuyển mắt, trong lòng sóng to gió lớn cuồn trào. Đứng ngoài cửa là người mà ở tận thế không một ai không biết tới, là một dị nhân hệ lôi siêu mạnh, mạnh giống như một vị thần.

"Cô Trình Tĩnh, đây là Triệu tổng người phụ trách dự án khai phá xóm nghèo, tới đây muốn nói chuyện với cô, cô muốn điều kiện như thế nào mới đồng ý dọn khỏi khu này.”

Trình Tĩnh nhìn theo hướng phát ra âm thanh, hơi nhướng mày, cô nhận ra người đàn ông này là người phụ trách đàm phán điều kiện cùng các chủ nhà. Có lẽ toàn bộ xóm nghèo này chỉ có mỗi cô là bị cưỡng chế di rời thôi. Lãnh đạo bất mãn nên tự mình đi xuống nói chuyện đây mà. 

Triệu Thiên Thành tiến lên một bước vươn tay ra:

“Tôi là người phụ trách dự án khai phá lần này Triệu Thiên Thành, cô có thể gọi tôi là Triệu tổng”

Bởi vì lễ phép, Trình Tĩnh cũng vươn tay bắt tay Triệu Thiên Thành rồi buông  ra

“Tôi là Trình Tĩnh, là chủ nhà này”

Triệu Thiên Thành lặng lẽ đánh giá cô bé trước mặt, làn da trắng nõn bóng loáng, một đôi mắt như lưu li, rất sáng, hình ảnh gương mặt cô gái dần dần dung hợp với gương mặt nhỏ quật cường trong trí nhớ của anh.

“Tôi có thể hiểu được tình cảm của cô với nơi này, nhưng không ủng hộ cô vẫn muốn ở lại xóm nghèo này thay vì chuyển đến nơi lý tưởng hơn. Cô lớn lên ở xóm nghèo này, chẳng lẽ không nghĩ đến sau này nơi cô từng sống sẽ càng trở nên tươi đẹp…”

“Thật ngại quá, ngắt ngang một chút” Trình Tĩnh không muốn lãng phí thời gian.

Triệu Thiên Thành không vì đang nói bị ngăn lại mà khó chịu, nhưng trợ lý bên cạnh anh ta lại nhíu mày. Nhà này hắn đến không dưới hai mươi lần, mỗi lần trong nhà đều không có người. Toàn bộ xóm nghèo chỉ còn lại nhà này, những hộ gia đình khác đã dọn đi rồi. Giám đốc đã có chút nghi ngờ khả năng làm việc của hắn nên mới tự mình ra trận. Thế mà cô gái này lại còn không lễ phép, kể cả không đồng ý cũng phải để giám đốc nói hết lời chứ. Hắn đang muốn trách mắng cô gái thì thấy ánh mắt của giám đốc nhìn qua, không bằng lòng cui đầu. Trình Tĩnh nhìn màn giao lưu không tiếng động của hai người trước mặt mà thở dai, ra vẻ khó xử nói:

“Nói thật, tôi luyến tiếc không muốn rời đi, nơi nàycó quá nhiều ký ức tuổi thơ tốt đẹp của tôi. Gần đây tôi suy nghĩ rất nhiều, bởi vì nhà tôi mà làm dự án của quý công ty bị chậm trễ, trong lòng hổ thẹn, tôi tin rằng ông nội trên trời cũng không đồng ý cách làm của tôi. Tôi có thể dọn đi, nhưng tôi muốn 400 vạn.”


Trong mắt người trợ lý  hiện lên sự khinh thường, quả nhiên kéo dài tới bây giờ là chuẩn bị công phu sư tử ngoạm.

“Cô Trình, công ty ra giá 350 vạn đã là cao hơn thị trường hơn hai lần rồi, làm người không nên quá tham lam thi tốt hơn." 
 

Trình Tĩnh không nói tiếp, tàm mắt dừng trên người Triệu Thiên Thành

“Nhà tôi rất cũ nát, nhưng mà lại khá lớn, nếu nhà này nằm trong nội thành tôi tin tưởng không dưới 600 vạn. Con người tôi luôn nhớ tình cũ, bán nới này, muốn tìm một nơi không khác mấy, không biết Triệu tổng có cho tôi cơ hội này hay không.”

Triệu Thiên Thành lẳng lặng nhìn chăm chú cô gái trước mặt vài giây, lắc lắc đầu, bật cười

“A, học sinh giỏi quả nhiên biết ăn nói, làm học trưởng của em, yêu cầu này vẫn có thể chấp nhận được.”


Trình Tĩnh biểu tình hơi cứng lại, Triệu Thiên Thành lại biết cô, như thế thì có thể giải thích được một ít việc ở kiếp trước. Chẳng trách Triệu Thiên Thành là người không để ý đến bất kỳ ai lại nhiều lần giúp đỡ cô.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp