Không Gian Trữ Hàng: Dị Nhân Hệ Mộc Siêu Mạnh

Chương 1 Thời gian lùi lại


2 tháng

trướctiếp

Tác giả: Hỉ Hoan Mạt Thế Văn

Edit: Cho Vui

 “Oanh ~~

Sau một tiếng nổ đinh tai nhức óctrong phạm vi hơn một trăm mét toàn là xác chếtmáu văng khắp nơi như mưamùi máu rất nồng làm người buồn nôn.

Trận mưa máu kết thúc, trên đất đầy xác người nát vụnở giữa đám xác vụn là 1 trái tim vẫn đang đập.

Trái tim mất đi cơ thể, cố gắng đập, nhưng chỉ còn chút hơi tàn.

Trái tim nằm trong vũng máu, trước khi ngừng đập hẳn, nó từ từ thu nhỏ lại thành một cái vòng ngọc nhỏ màu đỏ, mất dần sức sống rồi dần lộ ra bên ngoài.

 “Tháp tháp” tiếng bước chân từ xa tới gầncó hai người đàn ông nói chuyện với nhau.

“Con đàn bà chết tiệt kia, quá đáng sợ, một lần liền giết chết cả ngàn anh em của chúng ta.”

Đúng vậyĐồ đàn bà không biết điềuchị Đình thích cái vòng tay của cô ta là may mắn cho cô ta, thế mà cô ta thà nổ banh xác cũng không muốn giao ra.”

Chị Đình quá hiền, không thích cùng người khác so đo nên mới bị cô ta không coi ra gì. Thôikhông nói nữa làm người ta hết muốn đàn bà rồi. Lấy được cái vòng tay kia rồi, Hầu Tử, mày cũng không thể cướp công của tao được, làm tao ở trước mặt nữ thân xuất hiện tốt một chút”

“Tiểu chị Đình cũng là nữ thần của taolàm sao lại chỉ để mình mày xuất hiện trước mặt chị ấy được?”

Hai người bắt đầu cãi nhaukhông ai để ý thấy cái vòng ngọc đỏ kia đột nhiên sáng đỏ lên rồi biến mất không thấy đâu nữa.

——————————

Hầu TửTiểu Mã, ta muốn giết các người.” Ở góc tối trong phòng vang lên một giọng nữ âm trầm khủng bố như âm thanh từ địa ngục truyền đến. Một đôi mắt đỏ như máu, lặng yên mở ra, làm nhiệt độ trong phòng trở nên lạnh lẽo tận xương tủy.

Trình Tĩnh một tay che lại trái tim đang co rút đau đớncổ họng cảm thấy mùi vị tanh ngọtliền phun ra một ngụm máu tươi. Từng ký ức trong quá khứ không ngừng chạy qua trong đầu cô, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh một khuôn mặt trái xoan nhút nhát đầy vẻ lấy lòng.

Sở Đình.

Làm tốt lắm.

Suốt ngày bám riết phía sau cô giống như trùng theo đuôi liên tục lấy lòng cô, chứng minh sự tồn tại của mình. Suốt 3 năm sau tận thế, cô ta được cô bảo vệ kỹ càng con kiến không lọt, lại vì cái vòng tay là tín vật nhận thân của cô mà cô ta hạ độc cô, còn cho người đuổi giết cô.

Quả nhiên, chó không cắn người mới là thứ nguy hiểm nhất, rốt cuộc không ai biết khi nào nó nổi điên.

Trình Tĩnh đè chặt trái tim đang đau đơn vì phẫn nộ và kinh hoàng, mồ hôi lạnh trên mặt nhỏ giọt.

Cô đã được sống lại về quá khứ, trở lại thời điểm hai tháng trước khi tận thế đến.

Cả một ngày đầu cô nặng trĩuký ức kiếp trước và kiếp này không ngừng đan xen lẫn lộn. Quá nhiều ký ức làm đầu cô không chịu nổi, đã mấy lần ngất đi sau đó lại tỉnh lại. Nếu không phải kiếp trước vì ngu xuẩn mà chết thê thảm, cô đều cho rằng đó chỉ là giấc mộng.

Trình Tĩnh bắt buộc chính mình phải tỉnh táo, chạy thoát ra khỏi những ký ức ác mộng kia. Thời gian chầm chậm trôi qua, trong căn phòng tối tăm ngoài tiếng thở dốc thì chỉ còn nghe tiếng tim đập.

“A 

Một tiếng gào phẫn nộ vang vọng toàn bộ căn phòng, vọng ra cả hành lang bên ngoài. Trình Tĩnh liên tục há to miệng hít lấy không khí, giống như một con cá bị vớt lên khỏi nước, toàn thân chảy đầy mồ hôi, làm cho ga giường cũng ướt một nửa. Cô nắm chặt đôi tay nỗ lực bình ổn lại cảm xúc hận thù đang tràn ngập trong lòng.

Cầm lấy điện thoại di động, chăm chú nhìn biểu tượng thời gian trên màn hình điện thoại.

Ngày mùng 1 tháng 5 năm 2121, 1 giờ 50.

đã trở lại từ 3 năm sau tận thếtừ xương cốt không còn trở lại với một thân thể hoàn chỉnh không thiếu thứ gì. Khóe miệng Trình Tĩnh hiện ra ý cười thị huyết (không biết thay bằng từ gì, ai biết chỉ mình nhé). Làm một thợ săn tiêu chuẩn, cô có đủ kiên nhẫn.

Sở Đình, để tôi nhìn xem, không có chị gái này bảo vệ bên người, cô em gái mặt ngoài yếu đuối như dễ bắt nạt nhưng nội tâm lại giảo hoạt tàn nhẫn như cô có thể đi bao xa.

Có cảm giác rất chờ mong thì phải làm sao bây giờ?

Cuộc sống trong tận thế không quá thú vị, nhưng cũng phải tìm vài việc vui cho chính mình.

Trình Tĩnh giơ tay lau sạch mồ hôi lạnh trên mặt, hướng đôi mắt lạnh băng sắc bén nhìn ra bầu trời đêm ngoài cửa sổ. Bầu trời đầy sao đang nhấp nháy, giống như có vô số đôi mắt chớp nháy trong đêm đen, mang đến ảo giác thời gian tĩnh lặng.

Không ai có thể rõ ràng hơn cô, hai tháng sau, thời đại hòa bình sẽ không còn nữa, những gia tộc có bối cảnh lớn mạnh lúc này sẽ không còn phù hợp với cuộc sống sinh tồn trong tận thế, bản thân không có sức mạnh vũ lực thì muốn sống sót là điều xa vời.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp