Với tư cách là người thừa kế nhà họ Tạ, nguyên chủ Tạ Lan, có một sân riêng trong Tạ Trạch. Trong khi đó, những người con gái khác của nhà họ Tạ lại sống chung trong một sân, nhưng không quá xa chỗ của Tạ Lan.
“A Lan.”
Một giọng phụ nữ vang lên, Tô Lê ngước mắt, thấy đó là Vu Cầm, mẹ của Tạ Lan, liền hỏi: “Mẹ, sao mẹ lại đến đây?”
Vu Cầm mặc một chiếc váy hàng hiệu cực kỳ đẹp, bên ngoài còn khoác một chiếc khăn choàng, trông cũng chỉ như ngoài ba mươi. Nhìn trẻ trung, xinh đẹp, lại thêm tâm cơ sâu sắc, khó trách bà ấy có thể ở trong đại trạch Tạ gia hai mươi mấy năm.
“Mẹ đến thăm con thôi,” Vu Cầm cười trên môi, ngồi xuống cạnh cô, “Mẹ còn muốn hỏi con đây, sao lâu như vậy rồi mà không về thăm nhà?”
Tô Lê nhếch môi cười, “Con có những suy tính riêng của mình. Con đã hai mươi tuổi rồi, mẹ cũng nên biết, điều này có ý nghĩa gì đối với con.”
Sắc mặt Vu Cầm có chút khó coi, “Đúng là vậy, không biết bà nội thế nào, đã bắt đầu tìm tiểu thư môn đăng hộ đối cho con rồi, nói là muốn có chắt, ha ha—”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT