Những lời này khiến Tô Lê có chút rợn người, sau khi nghe xong cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát.
Thế gian này thật sự có người mẹ như vậy, vì vinh hoa phú quý của bản thân mà đối xử với con cái mình như thế. Thậm chí, bà ấy còn cho rằng việc để cô ở lại Tạ gia làm thiếu gia, làm người thừa kế đã là một ân huệ đối với cô……
“Được rồi, con biết rồi.” Tô Lê liếc nhìn Vu Cầm, giọng điệu trở nên lạnh nhạt.
Vu Cầm đứng dậy, tao nhã chỉnh lại chiếc khăn choàng bị gió làm rối, rồi mới nói: “Quà mừng thọ phải chuẩn bị tử tế, tiệc mừng thọ của bà nội nhớ phải thể hiện thật tốt đấy.”
Tô Lê không trả lời, Vu Cầm cũng coi như cô đã ghi nhớ trong lòng, liền quay người rời đi.
[ Ký chủ, Tạ Lan đáng thương quá…… ] 2333 buồn bã nói.
[ Chính vì cô ấy đáng thương, nên tôi mới đến đây mà. ] Tô Lê xoa xoa trán mình, những người trong nhà họ Tạ này, mỗi người một vẻ, thật khó chiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT