Ông Lý vác một túi hành lý lớn, còn bà Lý thì ôm thằng con trai nhỏ gào khóc. Tiếng khóc quá lớn đã thu hút sự chú ý của những gia đình khác trong khu biệt thự.
Bác gái cảm thấy vô cùng bực bội, gia đình này bị làm sao vậy? Cứ động một tí là khóc, người không biết lại tưởng nhà bà nợ tiền.
Tô Lê vừa nhìn thấy họ đã thấy khó chịu, cô che chắn cho bác cả rồi trực tiếp bước tới hỏi: “Các người đến làm gì? Đã nói rõ rồi, cắt đứt quan hệ với nhà họ Thư chúng tôi, còn đến khóc lóc cái gì? Nhà họ Thư chúng tôi nợ nhà các người sao?”
Ông bà Lý không ngờ Tô Lê lại sắc sảo như vậy, bị nói thế cũng không vui, ông Lý lườm cô một cái, nói với giọng thô lỗ: “Nhà cô dạy con kiểu gì vậy? Chả trách con Nữu Nữu nhà tôi bị dạy hư như thế.”
“Sao, hôm nay các người chạy đến đây để dạy chúng tôi cách dạy con à? Nực cười thật, nhà tôi đã giúp các người nuôi con gái gần hai mươi năm, các người không biết ơn thì thôi lại ba lần bảy lượt chạy đến khóc lóc, ghê tởm ai chứ? Thật sự coi nhà họ Thư chúng tôi dễ bắt nạt sao?” Tô Lê không chút khách khí nói.
“Mày, con ranh con này mồm mép đáo để thế cẩn thận không gả đi được đấy!” Bà Lý cũng không gào nữa, đặt con trai xuống đất, giận dữ nhìn Tô Lê.
Tô Lê cười lạnh, “Chuyện đó thật sự không cần bà phải bận tâm, bà thì gả đi được rồi đấy, bây giờ sống cuộc sống thế nào? Chẳng phải vẫn phải dựa vào con gái nuôi sao, mà tiền của con gái bà cũng là do nhà họ Thư chúng tôi cho, hiểu chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT