Tô Lê nhếch môi, cười nhạt: “Tống tiên sinh, anh đề cao bản thân quá rồi đó! Ngoại trừ mang họ Tống ra, anh còn có cái gì đáng giá để người khác thích hả? Huống chi, Tống gia là gia tộc trăm năm, gia đại nghiệp đại, con cháu cả đống, người có năng lực hơn anh nhiều không kể xiết. Một gã cả ngày chỉ biết ăn chơi đàng điếm như anh, có tư cách gì làm đối tượng liên hôn?”
Đây cũng là điều mà Tô Lê không hiểu nổi. Theo cốt truyện ban đầu chính là công tử nhà giàu ăn chơi gặp được tình yêu đích thực, từ đó thủ thân như ngọc, còn những mặt khác miêu tả cực ít. Một công tử nhà giàu không có năng lực dựa vào cái gì trở thành vai chính? Phải biết rằng mỗi một thế giới nhỏ đều dựa vào vai chính chống đỡ đấy!
Đối với việc này, 2333 cho rằng, [ đây chẳng qua là thế giới cấp D thôi à! Là tôi cố ý giúp ký chủ chọn để dễ kiếm tích phân á! Cốt truyện gốc không có logic thì càng tiện cho cô phá chứ sao! Nhưng mà sau thế giới này sẽ không có thế giới cấp thấp như vậy nữa đâu. Với lại, quy tắc cũng sẽ khó hơn, ký chủ cố lên nha! ]
Tô Lê chỉ đành tiếp nhận cách giải thích như thế.
Mà lúc này, Tống Phong Nam hiển nhiên đã bị chọc giận, cặp mắt hắn đỏ ngầu, đứng lên, nhìn Tô Lê ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha khác, căm giận nói: “Cô thì có tư cách gì nói tôi! Cô cũng chỉ là một quân cờ của An gia mà thôi. Chính tai tôi nghe được ông cụ Tống muốn cô gả cho tôi.”
“Ha…” Tô Lê vểnh khóe miệng, cười mỉa mai, “Vậy bây giờ anh đi hỏi lại ông cụ Tống đi, xem có còn là như vậy nữa không?”
“Cô có ý gì?” Tống Phong Nam cau mày.
“Không có ý gì. Chỉ là Tống tiên sinh à, anh uống say sao không đi tìm bạn gái của anh, chạy tới chỗ tôi làm gì?”
Thoáng chốc, Tống Phong Nam bỗng thấy mờ mịt. Đúng vậy, hắn hẳn là đi tìm Thiên Thiên, vì sao lại chạy tới đây…… Hắn lại nhìn nhìn Tô Lê ngồi một bên, cười như không cười, cho dù là bày vẻ mặt này, cô vẫn đẹp kinh diễm loá mắt.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Ngay từ ban đầu, hắn đã biết cô là ai. Sau khi mua cho cô bộ váy ở cửa hàng quần áo hôm đó, hắn vẫn luôn nhớ mãi không quên. Khi ấy, hắn nghĩ, nếu đối tượng kết hôn là cô, cũng thật không tồi.
Sau đó, hắn gặp được Phùng Thiên Thiên, một cô gái mạnh mẽ, luôn nỗ lực phấn đấu, ấm áp như mặt trời làm hắn bắt đầu nảy sinh tình cảm. Tất nhiên, hắn cũng biết mình không thể kết hôn với Phùng Thiên Thiên, đối tượng hắn cưới chỉ có thể là tiểu thư An gia, An Bạch Nguyệt. Nhưng đâu có sao! Dù gì hiện tại hắn vẫn chưa kết hôn, Phùng Thiên Thiên tốt đẹp như vậy, sao có thể bỏ qua…… ( truyện đăng trên app TᎽT )
Và rồi hắn phát hiện, Phùng Thiên Thiên không hề tươi sáng như ánh mặt trời, kỳ thật nội tâm cô rất mẫn cảm, không có cảm giác an toàn, tính tình giống như con sóc hắn đã từng nuôi trước đây, vô cùng nhát gan. Hắn yêu thương cô, nhưng lại không khỏi có chút thất vọng.
Khi thích ai đó, hắn rất kiên nhẫn và ân cần săn sóc. Nhưng khi nhận thấy đối phương càng ngày càng đeo bám, ghen tuông vô cớ, hắn sẽ rất mau chán. Chỉ trong một tháng mà Phùng Thiên Thiên và hắn đã cãi nhau không ít lần.
“Chúng tôi đã chia tay…… Chúng tôi đã chia tay……” Tống Phong Nam lẩm bẩm, sau đó hắn nhìn Tô Lê, nghiêm túc nói: “Tôi cùng Phùng Thiên Thiên đã chia tay…… Tôi đã…… Không thích cô ấy nữa……” Tuy miệng nói như thế, nhưng không biết vì sao, trong lòng hắn cảm thấy trống rỗng, dường như mọi chuyện vốn không nên thế này ……
“Vậy ư?” Trong mắt Tô Lê có chút thương hại, ngón tay mảnh khảnh chỉ về phía cánh cửa sau lưng hắn, “Nhưng mà Phùng tiểu thư hình như không nghĩ như vậy đâu.”
“Cái, cái gì?” Tống Phong Nam gian nan xoay người, nhìn thấy Phùng Thiên Thiên đứng ở ngay cánh cửa nửa khép nửa mở, sắc mặt tái nhợt như một con rối gỗ vô hồn.