“Bà nội…… nhưng bà nội đã mất rồi……” Mắt Thư Ngãi Uyển nóng bừng, giọng nói nghẹn ngào.
Cô nhớ bà nội biết bao, bà mới là người tốt nhất trên thế giới này…… nhưng bà đã đi rồi, sẽ không bao giờ trở lại nữa.
Bác gái thở dài, “Con đã 18 tuổi, là người lớn rồi. Rất nhiều chuyện con có thể tự quyết định, chúng ta cũng không thể quản con được. Chỉ là, dù thế nào mẹ cũng không thể chấp nhận việc ba mẹ ruột của con đến nhà họ Thư khóc lóc om sòm.”
Sắc mặt của bác gái trở nên nghiêm túc, “Thư Ngải Uyển, chúng ta không nợ con, con hiểu không?”
Thư Ngải Uyển nghe vậy thì ngừng khóc, ngẩn người nhìn bà.
“Con thực sự nên xin lỗi, ba mẹ con cũng vậy.” Giọng điệu bình tĩnh của bác gái khiến Thư Ngải Uyển cảm thấy hơi khó chịu, “Mặc dù mọi người không muốn con nhận thân, nhưng cũng không làm gì phản đối cả. Con dọn ra ngoài cũng được, đón họ về ở cùng thì ba mẹ cũng nhắm mắt làm ngơ. Nhưng họ đã làm gì? Họ chạy đến trước cửa nhà chúng ta khóc lóc om sòm, còn quỳ xuống đất, đây là muốn làm gì vậy? Để người khác thấy, còn tưởng chúng ta đã làm chuyện gì trời đất không dung thứ nữa đấy.”
Trong lòng Thư Ngải Uyển cũng không thoải mái lắm, “Đây đúng là vấn đề của ba mẹ con, con sẽ nói chuyện với họ……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play