Hồng Thanh tỉnh dậy hai lần. Một lần là gần trưa, lần thứ hai là xế chiều nhưng lần nào hắn cũng không dậy nổi. Cảm giác cả người đau nhức, cứ như vừa bị đánh một trận vậy. Đêm qua Tử Hằng hành hắn từ đêm đến tận sáng, vậy mà sáng nay y vẫn có thể thần thanh khí sảng thượng triều, còn hắn thì đừ người nằm ngủ mê mệt đến tận trưa. Vậy mà trưa hắn ngủ dậy vẫn không thể cử động được. Đêm qua Tử Hằng trói hắn, đem hắn ra làm đủ mọi tư thế, không chút nghỉ ngơi. Hắn thực sự nghi ngờ tên này là thú chứ không phải người, nếu không thì lấy đâu ra lắm tinh lực thế? Làm suốt từ đêm đến tận sáng, đến mức hắn ngất đi lúc nào không hay.
Buổi chiều Hồng Thanh tỉnh lại thì đã có thể ngồi dậy nhưng lại không thể nhấc nổi chân xuống giường. Cả hai chân hắn như nhũn ra, chân đặt xuống đất mà run run đi không nổi. Rốt cuộc đành ngồi yên trên đó cho đến khi Tử Hằng hạ triều trở về. Đây là lần đầu tiên hắn bị Tử Hằng làm đến mức này. Thế mới biết khi y nổi giận thật đáng sợ. Hắn không dám chọc giận y lần nữa.
“Ngươi dậy rồi à? Đã ăn uống gì chưa?”
Hồng Thanh làm mặt dỗi quay đi nói:
“Mệt lắm. Không ăn nổi.”
“Vậy để trẫm dùng miệng đút cho ngươi ăn nhé.”
Hồng Thanh tức giận quay lại mắng: “Biến thái!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play