Tử Hằng đưa hai cha con về cung Vĩnh Tâm của mình. Phi Diên rất tự giác trở về phòng, mặc cho cha mình tự đối phó. Khi đi còn kéo theo Danh Thần cùng đi với mình. Danh Thần không nhịn được tò mò hỏi:
“Hồng phi đã múa trên sân khấu sao? Còn trước mặt rất nhiều người?”
Phi Diên nhìn thái độ Danh Thần khi hỏi câu này thật giống phụ hoàng của mình. Nó không thích chút nào. Nó bĩu môi đáp:
“Đúng vậy. Cha múa rất đẹp, còn đạt được giải nhất kia.”
Danh Thần tối sầm mặt. Hắn không phải tức vì bản thân không được xem, hắn chỉ tiếc thôi. Hắn tức là tại sao người được nhìn thấy cảnh tượng đó không phải là chủ tử mà lại là thái tử Thiên Tân. Y là cái gì mà được hưởng sự may mắn đó?
Hồng Thanh bị bỏ lại một mình trong phòng với Tử Hằng, cảm thấy lo lắng vô cùng. Tử Hằng từ lúc vào phòng thì không nói năng gì, chỉ lặng lặng đi tắm. Nếu là bình thường chắc chắn y sẽ kéo hắn cùng vào tắm rồi cả hai sẽ cùng đùa giỡn, làm chuyện thân mật. Bây giờ thì chẳng thèm nói một câu. Hồng Thanh tự cảm thấy mình lo lắng thêm nữa cũng chẳng để làm gì. Thay vào đó hắn đi mở hộp quà bí mật mà mình nhận được.
Chiếc hộp này trông bên ngoài cũng giống như những chiếc hộp bình thường, chỉ khác là được chạm khắc tinh xảo một chút. Nhưng khi mở ra thì hắn mới biết hoá ra là một cơ quan. Bản thân chiếc hộp là một cơ quan được thiết kế để giấu đồ mà muốn mở nó phải theo một trình tự đặc biệt nào đó, nếu không dù có đập vỡ hộp thì vật chứa bên trong cũng tự hủy theo. Hiện tại những cơ quan như thế này thật sự rất hiếm, giá trị của nó phải nghìn lượng bạc, thậm chí liên thành. Thế mà một vật quý giá thế này cứ vậy giao cho hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play