Sau khi đỡ Tử Hằng vào giường nằm, Hồng Thanh tiễn Tần Mạc trở về. Tần Mạc lại nhìn xuống cổ tay Hồng Thanh một cách lo lắng. Hồng Thanh nhận ra ánh mắt của y liền cười xoà nói:
“Không có gì đâu mà. Bọn ta chỉ là chơi đùa với nhau thôi.”
“Chơi đùa gì mà trói người ta đến bầm tình cả tay thế này? Ngươi nói biểu ca thường xuyên làm thế này với ngươi sao?”
“Dĩ nhiên là không rồi. Là do hôm qua bọn ta nổi hứng muốn đổi hình thức chơi đùa cho mãnh liệt một chút đó mà. Ta đã nói rồi, đó là tình thú a.”
Đó là lần đầu, hắn tuyệt đối sẽ không để diễn ra lần thứ hai. Nếu Tử Hằng thường xuyên trói hắn mà làm kiểu đó hắn chắc chắn sẽ hưu y sớm. Hồng Thanh không hiểu tại sao Tần Mạc lại quan tâm đến mình quá như vậy. Hắn đã nói đến thế rồi mà y vẫn không yên tâm.
“Cảm ơn ngươi hôm nay đã đến dự tiệc, còn giúp ta nhiều như vậy. Hôm nào đó ta mời ngươi một bữa ăn xem như đáp lễ nhé.”
“Người một nhà không cần nói mấy lời đó. Nếu ngươi đã khẳng định là không có gì, vậy thì ta tạm tin ngươi. Ngươi cũng đừng nên chiều biểu ca quá. Cho dù là “tình thú” gì đó thì cũng không nên trói ngươi chặt đến như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT