Nữ Phụ Độc Ác Giác Ngộ Rồi

Chương 7: Thành viên mới


2 tháng

trướctiếp

Buổi chiều, sau khi dọn dẹp tiệm, Nhật vào bếp chuẩn bị nguyên liệu cho mẻ bánh ngày mai, Minh Tuệ thì xách mấy túi rác đi ra bãi rác tập thể. Sáng nay vừa có mưa, đường xá đọng từng vũng nước, rác thải dính nước bốc mùi cực kỳ khó chịu.
Minh Tuệ hít một hơi thật sâu rồi nín thở, định bụng chạy vào vứt rác nhanh rồi đi. Nào ngờ vừa ném xong, khoé mắt liếc thấy một vật thể lạ khiến cô đang nín thở lập tức bị sặc ho trào nước mắt. Cô đứng vững lại điều chỉnh hơi thở, rón rén bước lại gần kiểm tra, sau đó thì giật nảy mình.
Đó là một bé chó con mới sinh, bộ lông ngắn cũn còn dính bết máu, bị vứt ở một góc bãi rác. Cô lo lắng ngồi xổm xuống xem thử, phát hiện bé chó vẫn còn thở thì mừng húm, cởi áo khoác bọc bé lại cẩn thận rồi ôm bé chạy về.
Nhật đang ở trong bếp thì nghe tiếng có người tông cửa chạy vào, cái chuông treo trên cửa bị đập kêu leng keng. Anh giật mình quay ra thì thấy Minh Tuệ đang thở dốc ngoài cửa, cả người lấm lem, trên tay đang ôm áo khoác, bên trong còn có thứ gì đó động đậy.
Anh hỏi: “Sao vậy em?”
Minh Tuệ nói trong tiếng thở dồn dập: “Chỗ anh còn sữa ấm không?”
Nhật nghi hoặc nhìn cô. Cô bước đến, vén nhẹ một lớp áo khoác ra, để anh nhìn thấy bé cún nhỏ đang run rẩy. Anh lập tức hiểu ra, vội đi vào bếp hâm nóng một bình sữa tươi. Chờ cho nhiệt độ vừa đủ, anh tìm một cái ống hút chất lỏng, hút ít sữa rồi nhỏ từng giọt vào miệng bé. Minh Tuệ vẫn ôm cái bọc áo khoác, cả người đã bình tĩnh lại. Anh đứng bên cạnh cẩn thận cho chó con uống sữa. 
Chó con uống được một chút thì ngậm chặt miệng, rên ư ử rồi nằm im, cái bụng nhỏ xíu phập phồng, có vẻ đã ngủ rồi.
Hai người lớn trong nhà đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp