Thức ăn cho mèo trong cửa hàng rất ngon, còn có món ăn vặt yêu thích nhất của Nhạc Đồng Quang, vốn tưởng rằng hôm nay cô sẽ ăn như vậy, nhưng không ngờ chủ quán lại mang ra đĩa thịt chín thơm phức với nụ cười rạng rỡ trên mặt.
Thịt đã được chế biến thành nhuyễn, giờ được chia thành từng đĩa, mỗi con mèo một phần.
Thật sự là thơm quá, bà chủ hô lên một tiếng, ngay cả con mèo thường ngày biếng ăn nhất cũng nhanh chóng nhảy xuống và lao vào bát mèo.
Nhạc Đồng Quang và Sô Ngu được đưa cho một chiếc đĩa lớn, không biết chủ quán nghĩ thế nào mà hai bọn họ không được chia ra đĩa, để hai người ăn cùng nhau.
Nhạc Đồng Quang ngửi miếng thịt cảm thấy mùi hơi quen. Lúc ăn ở nhà, hầu như thức ăn không bao giờ được xay nhuyễn, nhiều nhất là xé thành từng miếng nhỏ, cho nên trong khoảng thời gian ngắn cô không nhận ra nguồn gốc của miếng thịt, nhưng sau khi cắn một miếng, cô sớm phát hiện ra miếng thịt trắng đó là thịt gà, là loại thịt gà từ Sơn Hải Giới mà trước đây cô thường ăn.
Làm việc ở đây lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên Nhạc Đồng Quang ăn đồ ăn của Sơn Hải Giới trong cửa tiệm, cố tình hôm nay Sô Ngu cũng đế, không cần nghĩ cũng biết thịt là do anh cung cấp. Nhìn khuôn mặt cười không thấy tổ quốc của Phong Ánh, xem ra số lượng không hề ít.
Phong Ánh thực sự rất vui vẻ, các loài động vật trong Sơn Hải Giới mùi vị rất ngon, nhưng giá cả lại quá cao. Đừng nhìn quán cà phê mèo tuy có nhiều khách nhưng chi phí cũng cao, lợi nhuận ròng cũng không nhiều như vậy, cô ấy cũng không dám mua nhiều thịt, thi thoảng mua một chút ăn cho đỡ thèm. Hôm nay Sô Ngu quyên tặng thịt nhiều như vậy cũng đủ cho cô ấy ăn no đến ễnh bụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play