Lúc đó Mặc Nguyệt nhìn thấy cô, cô ấy rất ngạc nhiên khi Phong Ánh nhắm mắt làm ngơ, lo lắng hãi hùng trong mấy ngày, còn chuẩn bị sẵn sàng cho khả năng bị Cục Quản Yêu truy đuổi, nhưng Phong Ánh không làm vậy, chờ đợi một tháng, tất cả đều sóng yên biển lặng.
Mặc Nguyệt nhanh chóng thăm dò rõ ràng thân phận của Phong Ánh. Cô mở một quán cà phê mèo, Mặc Nguyệt đã đi ngang qua quán cà phê mèo nhiều lần, hai người thỉnh thoảng chạm mắt nhau nhưng rất nhanh đã rời đi.
Phong Ánh mỉm cười với Sô Ngu, nói: “Sau đó có một ngày, cô ấy bước vào, ôm một con mèo rất nhỏ trong lòng. Mèo con nhìn qua trông rất ngoan ngoãn, nó vừa mới biết hóa hình không lâu, yêu khí rất yếu gần như không cảm nhận được. Cô ấy nói hy vọng có thể để con mèo này làm việc ở trong tiệm của tôi, tôi để mèo con làm thử, con bé thật sự rất ngoan, khách hàng cũng rất thích em ấy nên tôi giữ lại.”
“Sau khi làm quen một chút, tôi mới biết tên cô ấy. Cô ấy nói tên cô ấy là Mặc Nguyệt, cô ấy đi ra từ một ngọn núi, là ngọn núi nào thì cô ấy không nhắc tới, tôi cũng không biết. Nhìn qua trông cô ấy khắc nghiệt lạnh lùng lắm, nhưng đối xử với Đồng Đồng rất tốt, có đôi khi đón em ấy về nhà còn chuẩn bị thịt cho em ấy, nhưng cũng có lúc nhiều ngày liền không biến mất, đến lúc xuất hiện trên người nồng nặc mùi máu tươi.”
Nói đến đây, Phong Ánh đè thấp giọng: “Lúc đó tôi mơ hồ nghe nói cô ấy thực ra làm việc cho tổ chức kia, bọn họ đến mời mọc tôi nhưng bị tôi từ chối. Tôi thực sự không có hứng thú tham gia vào những việc này. Đương nhiên, cho tôi vào Cục Quản Yêu tôi cũng không cần, tôi tuyệt đối không gia nhập bất cứ một tổ chức nào.”
Sô Ngu ậm ừ: “Đây là tự do của cô, Cục Quản Yêu sẽ không bao giờ ép buộc người khác tham gia. Tại sao Mặc Nguyệt lại biến mất? Chuyện gì đã xảy ra với cô ấy?”
Phong Ánh lần này suy nghĩ rất lâu, lắc lắc bím tóc nói: “Cụ thể thế nào tôi cũng không biết rõ, nhưng sự tình ngày hôm đó rất lớn, Cục Quản Yêu của các anh chắc chắn phải có hồ sơ. Chính là đêm Cùng Kỳ hiện thế, lúc ấy yêu khí ngút trời, tất cả yêu quái có mặt đều chịu ảnh hưởng thiếu chút nữa bạo loạn. Tổ chức kia muốn đem nó đi, phái ra rất nhiều hung thú, Cục Quản Yêu lại muốn ngăn cản, cũng phái ra rất nhiều thần yêu, dù sao toàn bộ thành phố nơi nơi ngập tràn yêu khí, không phân biệt nổi ai với ai, tôi lo lắng sẽ chịu ảnh hưởng nên đã sớm đóng cửa, mãi cho đến tận ngày hôm sau mới ra ngoài.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT