Trở lại phòng hóa trang, từ xa Trịnh Ý đã nghe thấy lời mấy cô diễn viên trong có xì xầm cùng nhau, nội dung có lẽ là nói về cô.
"Trương Trịnh Ý đó cũng giỏi thật vừa leo hotsearch cùng đàn ông lạ nay lại thấy đứng nói chuyện thân mật với Lệ Tổng"
Cô diễn viên trẻ vẻ mặt đầy khinh bỉ nói về Trịnh Ý. Người đối diện cũng tiếp lời: " Không phải vì Trương Gia là danh môn có tiếng thì tôi còn tưởng cô ta nhờ vào đàn ông để dành vai diễn này đấy"
"Không có ai nào trong giới giải trí này là trong sạch cả, cô ta hả, chẳng qua có chút ngoại hình hút mắt chắc hẳn cũng lăn giường không ít người"
Cô gái đối diện cười nói: " Chị Dung Tần nói đúng, em thấy người như cô ta vốn không đủ tư cách "
"rầm" cách cửa mở tung ra, Trịnh Ý từ ngoài bước vào trong, ánh mắt cô lạnh lẽo nhưng gương mặt diễm lệ vẫn không tỏ chút khó chịu nào, Trịnh Ý từng bước tiến vào đi thẳng đến chỗ Dung Tần đang đứng một tay bóp cổ cô ta.
"Trương Trịnh Ý, cô điên rồi à mau buông tôi ra" Cô gái bị bóp cổ không ngừng la hét giãy giụa.
"Câm miệng, còn nói câu nào bà đây bóp chết cô"
Cô gái kế bên cũng lên tiếng: "Chị Ý, hình như có hiểu lầm chị mau buông chị ấy ra đi"
Trương Trịnh Ý liếc xéo cô ta gầm giọng nói: "Tôi không có nói chuyện với cô, cút sang một bên" Cô ta cũng không khỏi sợ hãi lùi lại phía sau.
"Trịnh Ý cô đừng ép người quá đáng, tôi họ Tiêu đấy, cô...cô không thể đυ.ng vào tôi được"
"Sao giờ lại hèn hạ thế, nói xấu sau lưng tôi vui lắm à"
"Sợ gì chứ, tôi sai à. Trương Trịnh Ý cô ỷ bản thân họ Trương lại muốn ức hϊếp người khác à, khụ khụ.. Còn nữa thể loại như cô tôi không còn lạ nữa nhìn đã biết là loại lẳиɠ ɭơ...Aaa"
Trương Trịnh Ý vung tay tát Tiêu Dung Tần ngã xuống đất, cái tát rất mạnh, rất đau. Trên mặt cô ta còn in dấu tay đỏ ngòm, cô ta ôm mặt, mắt bắt đầu ứa nước hình như thật sự rất đau.
"Trương Trịnh Ý cô đợi đó, họ Tiêu không phải ai cũng có thể ức hϊếp" Cô ta cố gắng rặn từng chữ trong đau đớn.
Trịnh Ý quỳ một chân trước mặt cô ta, hất cằm cô ta lên cười nhạt cảnh cáo: " Đừng quên tôi mang họ Trương, cô không đấu lại tôi đâu. Mà còn nữa, như cô đã nói đó tôi còn có ĐÀN ÔNG CHỐNG LƯNG" Bốn từ cuối cô cố tình nhấn mạnh.
____________________
Cảnh quay đầu tiên đã khai máy, ở cảnh này Trịnh Ý vào vai tiểu thư nhẹ nhàng trong sáng, khác xa với hình tượng mạnh mẽ sεメy ngày thường của cô nhưng cô vào vai vẫn rất ăn khớp bởi vốn dĩ cô cũng là tiểu thư danh giá diễn vai tiểu thư sao làm khó được cô.
"Cô Trịnh Ý, cô làm tốt lắm" Trịnh Minh Đức không khỏi khen ngợi tài diễn xuất của cô, đóng cảnh buồn lại khiến người ta xem rất đau lòng.
Đạo diễn Hạo lên tiếng: "Rất tốt cảnh quay hôm nay rất đẹp, Trịnh Ý, Minh Đức hai người làm tốt lắm"
"Chị Ý, tối nay có sự kiện ra mắt tuyên truyền cho phim "Cố Hương" của chị và Cố tiên sinh" Tần Giai từ xa chạy lại cầm dù cho cô vừa báo cáo lịch trình.
"Ừm, em sắp xếp đi"
Hôm nay cô cảm thấy không khỏe, dạo này dạ dày có chút đau hơn bình thường lại bận quay phim nên vẫn chưa có thời gian đi khám bệnh, nhưng sự kiện tuyên truyền phim này cũng không thể thiếu nữ chính được, Trịnh Ý đành uống thuốc chống đỡ.
Sáng hôm sau, cô vẫn đi đến đoàn phim để thực hiện cảnh quay tiếp theo đây là cảnh quay thân mật với nam chính còn có cả cảnh hôn nữa. Chỉ là cảnh hôn bình thường, quay rất nhanh đạo diễn đã ưng ý, dù sao cô lăn lộn trong giới giải trí này cũng gần một năm trời rồi mấy cảnh như này không làm khó được.
"Chị Ý, chuẩn bị đi đến sự kiện thôi để em giúp chị trang điểm lại"
Hơn 6 giờ tối Trịnh Ý có mặt tại địa điểm sự kiện, hôm nay cô mặc chiếc váy lụa khá ngắn trên đầu gối một xí hai day được đính ngọc trai và có chiết eo, điều này càng tôn lên vòng eo siêu nhỏ của cô.
Sự kiện còn chưa bắt đầu đã rất đông người đến, cũng có những ánh mắt đang nhìn cô chằm chằm, trong đó một người đàn ông lớn tuổi đi lại.
"Cô Trương, rất vinh dự được gặp"
Trương Trịnh Ý cười đáp lễ: " Tôi cũng vậy"
Người đàn ông cười đầy nham hiểm nói:" Tôi thấy cô Trương đây tài sắc như vậy rất có tiềm năng để phát triển, vừa hay tôi có thể giúp cô" Hắn vừa nói vừa tiến lại gần cô.
Trịnh Ý bất giác lùi lại, sóng lưng khẽ run lên, ý tứ của hắn rất rõ, muốn cô đi phục vụ hắn sao? Coi cô như gái gọi à?
"Dĩ nhiên tôi rất hứng thú với cô Ý đây chỉ cần cô đi với tôi một đêm, tôi không ngại nâng cô lên tậng trời." Hắn đặt bàn tay dơ bẩn lên vai cô khẽ bóp nhẹ rồi trượt xuống cánh tay trắng trẻo, lại còn không có ý liếc trộm thán hình cô một cái, rồi....
"Ông chủ Lý"
Trương Trịnh Ý còn định giơ chân nhắm vào hạ môn để triệt đường sinh đẻ sau này của gã, nhưng đáng tiếc chưa kịp ra tay đã có tiếng đàn ông sau lưng cô gạt tay ông ta xuống.
"À ông chủ lệ đây là" Gã đàn ông tinh mắt nhận ra có gì đó không ổn vội rụt tay lùi ra sau.
Lệ Thương nhìn Trịnh Ý một cái rồi tiến lại nói: "Xin lỗi đã làm mất hứng ông chủ Lý, chỉ là tôi và cô ấy cần ôn chuyện cũ một xíu"
Trương Trịnh Ý: Chuyện cũ ? bà đây có chuyện cũ để ôn lại chắc, hay là định tính sổ cô.
Lệ Thương đi trước ngoảnh mặt lại còn thấy cô ngơ ngác đứng lì ở đó: "Còn không mau lại đây?"
"Ờ, ừm ông chủ Lý xin phép" Trịnh Ý lách qua gã kia nhanh chóng chạy vọt theo.
__________________
Cả hai vừa vào phòng, Lệ Thương đã đóng sầm cửa lại, còn tiện tay chốt luôn cửa bên trong.
"Này Lệ Thương, bỏ tay ra đây là phòng hóa trang sẽ có rất nhiều người đi vào"
Lệ Thương tóm chặt lấy eo Trịnh Ý cong môi: "Thì sao?"
"Phát điên cái gì thế, bỏ ra"
Lệ Thương kéo mạnh cô ngồi trên người hắn, cô cứng đơ người, chỉ cần Trịnh Ý quay mặt qua liền có thể đυ.ng ngay gương mặt đẹp như tranh vẽ của hắn ta, cô có thể cảm nhận rõ l*иg ngực rắn chắc cùng hô hấp của người bên cạnh.
"Sao lúc nảy bị gã kia quấn lấy không phản kháng như vậy?" Hắn thổi vào tai cô.
Trịnh Ý hơi đỏ mặt, ấp úng:" Hắn...hắn cũng không ôm..ôm tôi như...như vậy"
"Vậy đợi hắn ôm được em, rất có thể em đã bị ăn sạch"
"Tôi không...sẽ không...như vậy" Cô thủ thỉ.
Là con gái út Trương Gia có cả gia tộc sau lưng dĩ nhiên cô không cần phải làm những cái việc đáng kinh tởm như tùy tiện trèo giường một gã đàn ông như vậy chỉ để nâng cao tên tuổi, tuy Trương Thị không có máu mặt trong giới giải trí này nhưng nhà cô cũng không thiếu tiền.
"Em vẫn chưa hiểu ?" Tay Lê Thương bắt đầu siết mạnh.
Trịnh Ý đâu rít lên một tiếng nhỏ: "Hiểu gì chứ? Cũng chưa có gì lớn, anh mau buông tôi ra"
"Vậy đợi chuyện lớn, lúc đó em sẽ phải đi cầu xin tôi giúp đỡ"
"A...đau...đau"
Tiếng kêu đau khiến Lệ Thương nhanh chóng rụt tay lại, chỉ thấy cô ôm bụng vẻ mặt đau đớn.
Trương Trịnh Ý nhanh chóng nhảy khỏi người hắn ta, một tay ôm bụng muốn rời khỏi, gương mặt Lệ Thương đanh lại.
"Em lại đây, tôi xem đau chỗ nào" Lệ Thương nhìn vào chiếc bụng nhỏ kia.
"Không có gì, anh cũng không cần để ý, tôi...tôi đi trước"
Trịnh Ý cự tuyệt nhanh chóng bước ra phòng hóa trang lần này băn ngồi im không làm gì cả ánh mắt sâu thẳm mãi chăm chú nhìn bóng cô khuất xa.