Ngoại truyện - Nhật Ký
Ngày 7 tháng 8 năm 2014
Bùi Nghiễn, hôm nay là ngày thứ bảy kể từ khi anh rời đi.
Kẻ gây tai nạn vẫn còn đang tranh cãi với chúng ta.
Luật sư cho rằng trong trường hợp này dù có mua bảo hiểm cũng không được bồi thường bao nhiêu tiền.
Nhưng em không cần tiền.
Em chỉ cần anh quay lại.
Ngày 1 tháng 9 năm 2014
Kết quả xét xử được đưa ra, đối phương cuối cùng đã bồi thường 500.000 nhân dân tệ.
Chú dì đã ký vào giấy đồng ý và sắp xếp việc chôn cất anh vào tuần tới.
Em không muốn anh cứ rời đi như vậy.
Ngày 3 tháng 9 năm 2014
Em tìm được một cơ quan phục hồi trí nhớ, họ nói, họ có thể biến ký ức của anh thành một con chip.
Đặt ở trong trạm không gian lưu trữ, khi điều kiện trong tương cho phép, anh có thể “từ cõi chết trở về”.
Nhưng nó rất đắt, có giá nửa triệu.
Bọn họ nói đây là tổ chức lừa đảo, ngay cả chú dì cũng khuyên em từ bỏ.
Nhưng đây là cơ hội duy nhất, em không muốn bỏ lỡ nó.
Ngày 5 tháng 9 năm 2014
Em đã đi vay tiền với lãi suất cao.
Nếu anh biết sẽ mắng em điên mất.
Em nghĩ mình cũng điên rồi…
Ngày 30 tháng 4 năm 2015
Em đã tìm được một công việc bán thời gian.
Bây giờ mỗi ngày em chỉ có thể ngủ bốn tiếng.
Tim em bây giờ đau quá, nếu như em có thể chết đột ngột thì tốt biết bao.
Liệu lúc đó em có thể gặp lại anh không?
Ngày 8 tháng 8 năm 2015
Hôm nay Cá nhỏ có làm việc chăm chỉ để kiếm tiền không?
Có!
Bùi Nghiễn, em có chút nhớ anh…
Ngày 1 tháng 8 năm 2019
Hôm nay là ngày giỗ của anh.
Năm năm rồi.
Mọi người đều khuyên em nên nhìn về phía trước.
Nhưng em vẫn không thể quên được anh.
Ngày 5 tháng 6 năm 2021
Em đã trả hết nợ, em thật là lợi hại!
Hôm nay, em muốn đi ăn lẩu để chúc mừng!
Ngày 20 tháng 7 năm 2023
Mẹ em nằm viện.
Trên giường bệnh, bà ấy khóc, xin em hãy quên anh đi, hãy bắt đầu cuộc sống của riêng mình.
Vì thế khi dì muốn giới thiệu đối tượng hẹn hò cho em, em đã không từ chối.
Người đàn ông ấy tên là Chu Thừa.
Anh ấy vô cùng tốt, tính cách cũng có phần giống anh, rất dịu dàng.
Bùi Nghiễn, em nghĩ, có lẽ em sẽ phải tiến về phía trước.
Ngày 1 tháng 12 năm 2023
Em chia tay rồi.
Em không thể yêu ai khác được nữa.
Ngày 8 tháng 3 năm 2024
Em đã vay tiền để tùy chỉnh một robot mô phỏng.
Trông cậu ấy giống hệt anh hahahahahaha.
Hơn nữa hình như gần đây cậu ấy đã mở khoá một loại hệ thống trà xanh nào đó, có mùi trà rất buồn cười!
Ngày 10 tháng 4 năm 2024
0527 hôn em.
Cậu ấy thực sự trông rất giống anh.
Có vẻ như em không thể phân biệt được giữa thực và ảo.
Bùi Nghiễn, cho phép em mơ một chút nhé.
Giấc mơ anh vẫn còn sống.
Ngày 19 tháng 6 năm 2025
0527, đi rồi.
Ngoại truyện 2.
Mười lăm năm sau.
AI nhân tạo đã dần trở thành xu hướng phát triển chủ đạo của xã hội.
Ngay cả robot cũng đã có thân phận trong xã hội sau khi báo cáo.
Năm đó, không lâu sau khi tôi từ chức, Chu Thừa cũng từ chức.
Anh ấy thành lập công ty trí tuệ nhân tạo của riêng mình.
Sau đó tôi lại trở thành nhân viên của anh ấy.
Khi nhận được điện thoại của Chu Thừa, tôi đang ở bên ngoài bàn bạc với đối tác.
Giọng anh run rẩy: “Con chip của 0527 đã được sửa chữa thành công.”
Tôi thậm chí còn không biết mình quay về phòng thí nghiệm bằng cách nào.
Bên trong, một số nhà nghiên cứu vào sẵn vị trí đợi tôi.
Cửa cabin mở ra, một robot giống hệt 0527 đang đứng ở trong khoang.
Cơ thể của robot này.
Chúng tôi đã hoàn thành việc được hai năm rồi.
Trong hai năm qua, chúng tôi đã tốn rất nhiều tiền cho việc bảo trì, chỉ mong một ngày nào đó công nghệ kỹ thuật tiến bộ hơn.
Chúng tôi có thể khôi phục lại con chip bị cháy.
Và bây giờ, rốt cuộc đã đến lúc.
Chu Thừa đưa đồ trong tay cho tôi: “Em tự làm đi.”
Tôi hít một hơi rồi run rẩy bước vào.
Từ từ đặt con chip đã được sửa chữa vào sau gáy của robot.
Một lát sau.
Thanh tiến trình của máy tính bắt đầu nhảy.
Mọi người nín thở chờ đợi.
Sau đó… robot mở mắt ra.
Tim tôi đập điên cuồng.
"Anh có biết mình là ai không?"
Robot nghe vậy chớp mắt nhìn xung quanh.
Một lúc sau, tầm mắt đặt ở trên người tôi.
Sau đó khoé miệng khẽ giương cao.
"Xin chào chủ nhân, tôi là bạn trai robot độc quyền của em, số hiệu 0527."
Tôi bật khóc ngay lập tức.
0527 từ trong khoang chậm rãi đưa tay ra, ôm lấy mặt tôi.
“Lại được em cứu rồi, công chúa của anh.”
(Hoàn thành)