Hiện tại rốt cuộc đã biết vì sao vật tư ít như vậy, hóa ra đều bị Giang Lai Húc giấu làm của riêng.
Rõ ràng đãi ngộ của Giang Lai Húc trong căn cứ là tốt nhất, mỗi lần đi ra ngoài tìm vật tư cũng sẽ cho dị năng giả cường đại đồng hành, thái độ của ông đối với Giang Lai Húc so với con ruột còn tốt hơn, nhưng đổi lại đối phương nuốt riêng vật tư trong thành, số lượng lớn như vậy, Giang Lai Húc mấy trăm năm cũng xài không hết.
Quá tham lam, thật sự quá tham lam.
“Cám ơn, cám ơn.” Thành chủ lắp bắp cám ơn Thẩm Tu Trạch.
“Không cần, ông trước tiên tìm người kiểm kê vật tư, nếu đợi lát nữa nhiều người sẽ loạn lên, dựa vào những lương thực này, cũng đủ cho toàn bộ người trong căn cứ chống đỡ đến mùa thu hoạch năm nay, tôi đề nghị ông nên suy nghĩ một chút, không sẽ không kịp.”
Ông lão đứng dậy, tấm lưng còng xuống cho thấy ông đã già nua, mà người thanh niên trước mặt hăng hái, tay trái khiêng một người, tay phải kẹp một con chó, cố tình sắc mặt thối quắt nhưng không hiểu sao có một loại vui mừng khó hiểu.
“Thẩm Tu Trạch, là tôi tin nhầm người rồi, hiện tại tôi cũng già rồi, hay cậu đảm nhiệm...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play