Thẩm Tu Trạch tức giận chặc lưỡi mấy cái, ý nghĩ muốn đốt Giang Lai Húc thành tro càng ngày càng mãnh liệt, nhưng trước đó còn có một việc cuối cùng.
Anh đem Lâm An đang trốn ở phía sau ra, kéo người lên đằng trước ấn vai cậu nói: “Lâm An, đánh nó.”
Lâm An run rẩy muốn trốn về, nhưng vai bị giữ chặt không nhúc nhích được.
Nghe Thẩm Tu Trạch gọi tên mình, zombie nhỏ mờ mịt ngẩng đầu, nhìn Giang Lai Húc đang quỳ dưới đất.
Lâm An chưa bao giờ nhìn thẳng vào người khác, có người nhìn chằm chằm cậu sẽ cúi đầu, tuyệt đối không nhìn trực tiếp ai cả, cho nên cho dù mơ hồ cảm giác giọng nói của Giang Lai Húc có chút quen thuộc nhưng cũng chỉ trốn đi theo bản năng.
Hiện tại cùng đối phương đối diện, đồng tử Lâm An lập tức co lại, bắt đầu không ngừng giãy dụa muốn chạy trốn.
“Ha ha, xem đi, dù qua nhiều năm như vậy, nó vẫn sợ, còn muốn đánh tao? Ha ha nó không có lá gan này.” Giang Lai Húc nhìn bộ dạng này của Lâm An cảm thấy đau đớn trên người giảm đi nhiều bớt, quả nhiên phương pháp giảm đau tốt nhất, chính là nhìn người mình ghét càng thêm đau khổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play