Thức ăn duy nhất của tang thi chính là máu thịt tươi, con người là tốt nhất, tiếp theo sẽ các sinh vật khác, mà viên thiên thạch này hiển nhiên có sức hấp dẫn đối với tang thi hơn cả máu thịt con người.
Anh không biết song dị năng của mình có liên quan gì đến việc mang theo viên thiên thạch này trong thời gian dài hay không, nếu có thể nghiên cứu viên thiên thạch này thì không chừng sẽ tìm ra nguyên nhân gây ra sự biến đổi của con người.
Về sau, anh cũng ra ngoài tìm thử nhưng không thấy thiên thạch nào giống đó nữa.
Đây là viên duy nhất.
Hiện đã bị một con tang thi nuốt vào bụng.
Vừa mới ăn chắc là không thể tiêu hóa được ngay, nếu mổ bụng ra thì nó vẫn còn đó.
Thẩm Tu Trạch thực sự không phải là người tốt, trước đây anh là nhà thám hiểm, số dã thú anh giết có thể chất đống thành núi, chưa kể vô số tang thi đã chết dưới tay anh trong sáu tháng qua.
Hiện tại mổ bụng một con tang thi dễ như trở bàn tay.
Sát khí rõ ràng ngay lập tức khơi dậy sự bất an của Tiểu Phúc, nhìn chủ nhân bị chế ngự, Tiểu Phúc luôn ngoan ngoãn đột nhiên hướng về phía người đàn ông gầm gừ, rồi sủa lên.
Lâm An sau khi biến thành zombie không còn hô hấp nữa, cho dù bị bóp cổ cũng sẽ không khó thở, nhưng lại cảm thấy rất khó chịu, trong bụng như có một ngọn lửa thiêu đốt thêm ánh mắt sát khí của ‘đồ ăn’ khiến cậu càng sợ hãi hơn.
Theo bản năng cúi đầu để không phải nhìn thấy đối phương, Lâm An có chút khó chịu vùng vẫy.
Thể lực của cậu không nhiều lắm, bất kể có giãy dụa thế nào cũng không thể thoát khỏi sự kiềm hãm của ‘đồ ăn’.
Thẩm Tu Trạch vẻ mặt khó hiểu nhìn con chó trên mặt đất, rõ ràng nó rõ ràng đang ở cùng phòng với tang thi, vậy tại sao con chó còn sống? Chẳng lẽ đối phương mới biến thành tang thi một hai ngày, còn chưa kịp ăn thịt chó sao?
Hành vi vừa rồi đối phương chúi đầu vào cổ hắn cũng không phải sở thích đam mê đặc thù mà là một tang thi chuẩn bị ăn mà thôi.
Nghĩ đến đây, lực tay Thẩm Tu Trạch càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đột nhiên mu bàn tay có cảm giác lạnh lẽo, anh quay người lại thì thấy tang thi bị bóp cổ lại đang khóc.
Nước mắt trượt xuống má, từ cằm rơi xuống mu bàn tay, rõ ràng chỉ vài giọt chất lỏng lạnh lẽo, nhưng Thẩm Tu Trạch lại vô thức buông tay ra. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Nhưng zombie được thả ra không những không gầm gừ vồ lấy con mồi mà còn ngồi xổm xuống ôm đầu, trông như sợ bị đánh.
Con chó bên cạnh thấy chủ được thả ra liền nhảy vào tủ, ngồi xổm bên cạnh chủ, tiếp tục gầm gừ với kẻ đột nhập với thái độ bảo kê. - Cá mặn thời @ vs TYT
Chỉ là chân chó hơi run, miệng cọp nhưng gan thì thỏ.
Một lớn một nhỏ nương tựa vào nhau trông đáng thương cực kì.
Tang thi sao có thể có tính nhân đạo như vậy được?
Những tang thi mà anh gặp phải chỉ có bản năng khát máu, dù bị gãy chân hay bị đập vỡ đầu, cũng sẽ cố gắng cắn con mồi bằng nhiều tư thế vặn vẹo khác nhau, không thể khóc hay sợ hãi.
Nghi ngờ mình nhìn lầm, Thẩm Tu Trạch nửa ngồi cúi người trước mặt zombie nhỏ, đưa tay ôm giữ đầu, tay còn lại dùng sức đẩy cằm lên.
Tiểu Phúc muốn cắn đối phương, nhưng Thẩm Tu Trạch lại trừng mắt nhìn nó, con chó vừa rồi rất dũng cảm, sợ đến mức vội vàng vùi đầu vào trong ngực chủ nhân.
Tang thi có ba đặc điểm chính: làn da xám đen, răng nanh sắc nhọn và đôi mắt đỏ như máu.
Mà con zombie này quả thực khác biệt, làn da màu xám nhạt không những không có vẻ ghê tởm mà thậm chí còn có một vẻ đẹp độc đáo.
Bóp mở miệng của zombie nhỏ ra, hàm răng trắng nõn, hai chiếc răng nanh nhỏ trông giống răng tự nhiên hơn, khả năng thịt sống cắn không rớt, mà đôi mắt……
Đưa tay vén tóc mái lên, lộ ra một đôi mắt như hồng ngọc đẫm lệ.
Thẩm Tu Trạch buông tay xuống, tóc mái lại che đi đôi mắt.
Khi vén tóc lên lần nữa, đôi mắt ấy màu hồng ngọc đó vẫn còn đẫm nước mắt.
Bỏ tay xuống lần hai.
Làm đi nhìn lại nhiều lần, đầu tiên là kinh diễm, cậu trai trẻ này rất đẹp, đi qua nhiều nơi gặp nhiều người anh chưa từng từng thấy ai đẹp hơn người này.
Mặt khác, dù có đầy đủ đặc tính của zombie, nhưng lại có cảm giác giống con người hơn.
Như kiểu biến dị nhưng biến dị nửa vời.
Cái này không có biện pháp xuống tay.
Đối mặt với những tang thi vô nhân đạo, anh có thể giết không cần suy nghĩ.
Nhưng với cái con zombie này động một chút cũng rơi nước mắt, sao có thể rạch bụng ra được?
Rút tay đang giữ cằm ra, ánh mắt Thẩm Tu Trạch nhìn vào bụng của zombie nhỏ, chìm trong suy tư.
Nhận ra ánh mắt đối phương đang nhìn chằm chằm vào bụng mình, zombie nhỏ cố thu mình vào sâu góc tủ.
Đôi mắt từ bụng zombie di chuyển đến các bộ phận khác, không nhìn thấy vết thương rõ ràng nào, chỉ có lứa đầu tiên đột nhiên bị đột biến, về sau chỉ những người bị tang thi cắn mới biến thành tang thi.
Nghĩ tới một khả năng, Thẩm Tu Trạch túm lấy cổ áo của đối phương, lôi người khỏi tủ, đè xuống giường bên cạnh, tìm kiếm vết thương khắp nơi.
Lâm An sợ hãi, vùng vẫy loạn xạ, cậu giống như một con rùa đen nhỏ bị lật ngược bụng, ngay cả khuôn mặt xám xịt cũng đỏ bừng khi giãy dụa.
Không biết có phải vì quá sợ hãi hay không, từ khi biến thành zombie Lâm An không nói một lời, ngoại trừ ‘mắng’ Tiểu Phúc, bật khóc thành tiếng.