Hắn tuy rằng đa cảm nhưng thật sự không thể thưởng thức những đồ vật tinh xảo này, hắn chỉ nghĩ người xây dựng cung điện thật kỳ lạ, bên trong rộng lớn như vậy, tại sao bên ngoài lại phải đặt một bức tượng đá riêng để canh giữ cửa?
Quá bất công.
Những bức tượng đá bên ngoài đã bị phong hóa không thể nhìn rõ hình dáng, nhưng mười bức tượng bên trong như đã tránh được sự ăn mòn của thời gian, giữ được tư thế hoàn chỉnh nhất.
Âu Dương Đông nhìn vẻ mặt không có chút hứng thú của Từ Phóng, nhỏ giọng giọng lẩm bẩm nói lợn rừng không ăn được cám. Những di tích cổ này khó gặp được, thậm chí cả đời bọn họ có thể chỉ đến một lần, chẳng những không biết thưởng thức, còn hỏi những câu hỏi kỳ quặc.
“Địa vị không giống nhau, tượng đá bên ngoài mặc áo giáp, rõ ràng là chiến binh mặc dù bên trong cũng có vũ khí, nhưng từ cách ăn mặc và tư thế, chắc thuộc kiểu thành chủ hoặc các nhân vật lớn tương tự.” Thẩm Tu Trạch mặc dù không rõ những người này là ai, nhưng từ một chút vẻ bề ngoài đặc trưng liền có thể nhìn ra.
Lâm An gật đầu, đúng như vậy. Mười bức tượng đá này, cậu thậm chí biết tên và sự tích của mấy người đó.
Nhưng những điều này hiện tại không còn quan trọng nữa, đôi mắt màu hồng ngọc đỏ của Lâm An nhìn xung quanh, từ hai bên hành lang hình vòm, đến tảng đá góc dưới chân các bức tượng đá, cuối cùng mới nhìn xuống mặt đất ở giữa đại điện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT