Con người ta sẽ sợ hãi vì họ không biết
Trước khi gặp Lưu Khải, sự tồn tại của hắn ta luôn là sự kiêng dè giấu ở nơi sâu nhất trong lòng Trần Lộng Mặc. Nhưng khi đối diện với hắn ta, đột nhiên cô lại thấy nỗi sợ và sự kiêng dè đã từng ấy hơi quá.
Chả trách cô dám buông thả vậy, thật sự hắn là tội phạm giết người tội ác tày trời trong nguyên tác nhưng sau khi đến thôn Sơn Thuận thì ngày nào cũng làm việc đồng áng mệt nhất khổ nhất.
Trần Lộng Mặc có đứng nhìn từ xa hai lần.
Chỉ có mấy hôm, không nói Lưu Khải mất hết mặt mũi lúc mới đến, bây giờ cả người còn dính sình bùn dơ bẩn cực kỳ, đứng từ xa thôi đã có thể ngửi thấy mùi hôi chua làm người ta thấy nghẹt thở.
Nói sao nhỉ, rất hả dạ, nhưng cũng thật sự không thể có cảm xúc sợ hãi gì.
Cô không hỏi bác bí thư tại sao lại cố tình hành hạ người ta, nhưng cô đoán chắc chắn bác bí thư đã nhận ra điều gì đó rồi. Suy cho cùng thì tuy người già như ông ấy không đối xử nhiệt tình với thanh niên tri thức, nhưng cũng sẽ không cố tình bắt tội họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT