Hắn ta không thua đâu!
Trải qua sự làm khó trong mấy ngày nay, trái lại còn khơi dậy sự xấu xa trong đáy lòng của hắn ta nhiều thêm. Thậm chí hắn ta còn sinh ra một loại khoái cảm vặn vẹo, giai đoạn săn mồi càng gian nan thì tư vị bắt được con mồi vào miệng sẽ càng thơm ngon hơn.
Dĩ nhiên cũng không thể tiếp tục dây dưa nữa, hắn ta không muốn chưa ăn được người vào miệng mà bản thân đã mệt đứt hơi trước rồi.
Chỉ cần kiên trì thêm một khoảng thời gian nữa, chờ khi tất cả mọi người buông lỏng cảnh giác thì hắn ta sẽ cưỡng hiếp người ta rồi lập tức rời khỏi cái thôn quỷ quái này, sau đó thay đổi thân phận thì ai có thể tìm thấy hắn ta chứ? Dù sao thì cái tên hiện tại cũng là giả mà.
Nghĩ đến đây, lòng Lưu Khải đã gợi lên vô số cách lừa người đến tay, nhưng ngoài mặt lại không có gì khác thường, cười thân thiện với Trần Quý: “Cảm ơn chú Quý, tôi tắm cái, thay đồ rồi qua, mọi người cứ ăn trước, không cần chờ tôi.”
Đại Sơn nhìn chằm chằm người đi vào căn phòng trong góc, hơi mất kiên nhẫn thu ánh nhìn lại, nhìn người cha đã bắt đầu động đũa, giảm âm lượng nói: “Cha, có phải chúng ta lén ăn thịt không hay lắm không? Không cho đồng chí Lưu ăn thật à? Con thấy tính tình anh ấy cũng tốt lắm, không giống người xấu.”
Nói xong, Trần Quý bất lực cầm đũa chọt con trai: “Cậu ta như thế không phải tốt tính, mà thành tiên rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT