“Thiệu Tranh đi rồi à?”
Trần Lộng Mặc mím môi, gần như không dám nhìn mặt Thiệu Tranh.
Nhưng cô thấy ắt hẳn là do hơi thở của anh quá gần, quá nóng nên mới làm người ta bắt đầu mê muội, nếu không sao cô lại nghe thấy chính mình nói:
“Đi rồi ạ.”
“Em ngủ rồi à?” Bên ngoài cửa như đang xác nhận.
Trần Lộng Mặc căng cứng da đầu nói: “Vâng, em đang nằm trong chăn, có cần mở cửa cho anh không?”
Nói xong câu này, cô suýt đã cắn lưỡi mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT