Trần Vũ Văn lại lần nữa nghẹn họng, tức giận đến nỗi chỉ vào cô nhóc đang tươi cười rạng rỡ như ánh nắng, không tin nổi nói: “Vì người yêu mà em giận anh hả?”
Trần Lộng Mặc chột dạ, nhưng cứ nghĩ tới cả người Thiệu Tranh toàn vết máu bầm, cô mím môi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà nhỏ giọng oán thầm: “Em khó khăn lắm mới tìm được người yêu, ai bảo anh đánh anh ấy thành ra như thế, cả người toàn là máu bầm.”
Nói tới câu cuối, cô gái nhỏ vốn còn hơi chột dạ lại lần nữa ưỡn thẳng sống lưng, giọng nói cũng lớn hơn một chút.
Trần Vũ Văn không để bản thân bị đẩy vòng vòng, anh ấy cười lạnh nói: “Sao lại khó tìm người yêu hả? Em muốn tìm người thế nào mà không có... Khoan đã, em mới vừa nói gì cơ? Sao em biết trên người tên nhóc đó là toàn vết máu bầm? Em thấy à?”
Nguy rồi, cô lỡ miệng rồi!
Trần Lộng Mặc và Thiệu Tranh liếc mắt nhìn nhau, trong đầu lại cùng hiện lên hình ảnh thướt tha khi hơi thở hai người họ quấn lấy nhau… Rồi cùng đỏ mặt.
Trần Vũ Văn bùng nổ: “Anh hỏi em đó! Đỏ mặt cái gì hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play