Bây giờ mới vừa vào thu, cành lá vẫn còn xanh um tùm tươi tốt, là chỗ thanh tịnh và đẹp đẽ mà cô thích nhất.
Lúc ấy ở trên tàu hỏa, Trần Lộng Mặc đã nghĩ kỹ, sau khi trở về sẽ có khoảng thời gian ấm áp với mẹ Thu Hoa và cha Tông, cô sẽ nằm lên chiếc ghế đu mà mình yêu thích nhất, thoải mái hưởng thụ.
Nhưng lúc này cô chẳng còn tâm trạng nào nữa rồi, đứng cùng với anh tư, ỉu xìu cúi đầu đi theo sau lưng anh năm, thỉnh thoảng lại liếc mắt sang bên cạnh để phê phán tên đầu sỏ kia.
Cứ mỗi lần như vậy, Trần Quân lại chắp tay trước ngực, vẻ mặt vô cùng muộn phiền.
Thiếu niên tỏ vẻ cậu không nghĩ tới mới chỉ nói hớ có một chữ, mà đã bị thằng năm đoán được.
Trần Lộng Mặc hừ nhẹ một tiếng quay đầu, thật ra không phải cô không định nói ra chuyện của anh Thiệu Tranh, chỉ là cô muốn thuyết phục mẹ Thu Hoa trước thôi.
Chỉ cần mẹ Thu Hoa đứng về phía cô, thì mọi chuyện đều dễ nói hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT