Thâm Cung Ta Đến Đây

Chương 5 : Tên Mặt Lạnh


6 tháng


Cô đang suy tư không biết nên làm gì thì ả ta đã....

_ Công tử a~~~~~~~ người ta muốn....

Cô nghe mà nổi hết da gà. Cô liền đẩy cô ta ra bước nhanh đến chiếc ghế đối diện để ngồi. Cứ tình hình này chắc cô sớm lộ thân phận mất....

_Công tử muốn chạy a~~~~

Ả ta liền nhảy tới chỗ cô.

/ Ôi mẹ ơi hết hồn à, muốn giết người ta hay gì. Chắc lên cơn đau tim với cô ta mất /

Cô đi tới đâu ả ta đi tới đó. Thế là 2 người cứ rược nhau quanh căn phòng .

Chạy nhiều vòng cô cũng thở không ra hơi rồi thế mà ả ta cũng vẫn còn.....

Nhân lúc cô đang đứng lại thở ả ta liền tới ôm lấy cô quyến rũ, õng ẹo rên....

_Công tử ~~~ chả lẽ người không muốn ta sao?

/Ai mà thèm cô, ta không có bị..... ta còn muốnl ấy 1 anh chồng đẹp trai, giàu có,...... chứ ai thèm muốn gì cô không lẽ lấy cô về làm của nợ nhà ta đâu có giàu thế.... /

Cô với khuôn mặt tỉnh bơ lắp bắp nói:

_Ta...a...a....a.............

/Thiên a~~~ biết nói gì bây giờ /

Đây là cái tình huống gì đây.... Mà sao cô phải sợ nhỉ, cô tới đây là để vui chơi mà nếu đã dâng tới miệng mà không ăn có phải hơi phí không.

/ Mà mình ăn cô ta sao nổi hả trời. +_+/

Cô đang tiến tới chỗ ả ta để xem ả ta làm gì cô, nghĩ tới mà cô cười tà . Ả ta thì tưởng như hốt được vàng liền nằm và cởi áo ra quyến rũ gợi cảm .

/Ọe..... thấy mà ớn. /

Nhưng mà  cô thấy còn đang mê hốn chi là đám  đàn ông kia. Người có tiền có khác.....

Cô đang bước tới chỗ ả ta thì có khách không mời mà tới nhưng cũng đã cứu cô.

Hắn bước vào với phong thái ung dung tự tại như chỗ không người, gương mặt lạnh lùng , hắn có con mắt sắc sảo như con nhà có quyền , hắn mặc loại vải đắt tiền, nhìn đủ biết hắn là con nhà giàu rồi  . Hắn như tỏa sáng ai cũng nhìn hắn mà trầm trồ ngay cả cô . 

/ Mẹ ơi đẹp trai thế..../

Cô nhìn hắn không chớp mắt. Cùng lúc đó Tiểu Hương và Tú bà cùng bước vào. Tiểu Hương đến chỗ cô kéo cô ra chỗ khác.

Hắn bước tới chỗ ả kia nhìn cô ta chằm chằm ....

_ Khải Tiêu , bắt cô ta lại .

Tên kia từ đâu nhảy vào, cô ta liền lấy từ đâu ra cây kiếm sắc nhọn lao tới chỗ tên kia.Tú bà liền xông vào bảo vệ cho ả kia nhưng mà hắn trừng mắt cái liền khiến bà ta sợ tới run cập cập.....

Ban đầu ả ta không ra tay nhưng hắn đã chĩa mũi kiếm vào ả rồi chả lẽ ả lại không đánh.

Hai người họ đánh đánh chém chém cô đứng bên kia mà muốn lao vào rồi nhưng mà Tiểu Hương biết cô có ý định đó liền ôm chặt lấy cô. Nhưng mà ả kia có liên quan tới bí mật cô rơi xuống hồ nên cô phải ra tay nếu không cô sẽ bị mất manh mối. Cô mặc kệ Tiểu Hương có ôm lấy cô chặt tới mấy cô cũng nhất định phải ra tay.

Cô liền xông tới chỗ có mớ hỗn độn đó

_ Dừng tay......

Nhưng họ coi cô nhưng không khí vẫn cứ đánh tiếp. Cô liền xông tới bám lấy cô gái kia kéo ra ngoài. Dĩ nhiên sẽ có người ngăn cản và đương nhiên là cái tên kia rồi. Cô đỡ mấy chiêu của hắn , hắn được lệnh của cái tên mặt lạnh kia mà dừng lại. Cuối cùng thì cũng bình yên trở lại.

Cô liền lớn giọng nói :

_ Cô ta là người của ta , hai ngươi là ai mà dám

cướp người của ta.

Tên kia dường như không coi lời cô nói ra gì. Không thèm nhìn cô lấy 1 cái dù chỉ là liếc nhưng mà hắn lại ngang nhiên cướp người trước mặt cô, Ả kia biết có người bảo vệ mình liền giả bộ....

_ Công tử. ~~~ người ta ức hiếp ta

Mọi người đều nhìn trằm trằm vào cô hắn cũng vì thế mà liếc cô 1 cái.

/Có ngon thì ngào vô. Bổn tiểu thư sợ ngươi

chắc /

Quả nhiên hắn nhào vô nhưng không có cướp người cũng không có đánh cô mà dơ lên 1 tờ giấy trên tờ giấy đó có viết lệnh truy lã ai đó. Cô nhìn vào bức họa rồi quay sang chỗ ả kia .

Giống nhau thế trời.... không lẽ......

Không được cô không thể để hắn mang ả kia đi.

_ Bây giờ ta có thể mang người đi được rồi chứ.

Vâng chính là cái tên lạnh lùng thấy ớn đó nói.

Nhưng sao cô cam tâm để hắn bắt người của cô đi. Đừng có mơ không có dễ thế đâu.

_ Cô ta mắc lỗi gì tại sao mấy người lại bắt cô ta.

Qua 1 hồi ta mới biết cô ta là thích khách đã ám sát hoàng thượng. Xem ra gan ả ta cũng lớn hơn cô nghĩ , nhưng mà cô cũng không thể để hắn đưa ả ta đi được.

Trước giờ chỉ cần là thứ cô muốn không ai có thể lấy đi.

Nhà cô ở hiện đại cũng thuộc dạng có quyền nên bố mẹ cô xưa nay rất cưng chiều cô vì cô là con một . Ở đây dĩ nhiên lão cha cô cũng rất chiều cô nha~~~~

_Ngươi dám kháng lệnh

Hắn nhìn cô chằm chằm. Cô biết dù cha cô có là Tể Tướng nhưng bao che cho sát thủ là tội chết nhẹ cũng là chu di tam tộc cô cũng biết chứ nên cô đang suy nghĩ không biết nên làm gì thì ả ta kè con dao vào cổ cô.

/ Ngươi dám ám sát ta ư. Thì ra ngươi chọn cái chết. /

Cô tranh thủ cô ta đang phân tâm liền cắn vào tay ả ta, ả ta thấy đau liền buông tay ra nhưng vô tình làm cô bị thương. Ả ta liền nhảy ra cửa sổ và chạy đi mất.

Hắn nhăn mày cùng thuộc hạ của hắn đuổi theo ả ta. Cô mặc dù bị thương nhưng vẫn đuổi theo ả ta. Tiểu Hương cũng đi theo.

Để lại cho Tú bà 1 đống hỗn độn bà ta vừa khóc vừa la lớp trang điểm cũng vì thế mà....

Nhìn bà ta giống ma hơn à không giông quỷ hơn thì có

/Tú bà : Sao ngươi tả ta như thế, ta cũng đâu có đến lỗi /

Tên mặt lạnh cùng với tên thuộc hạ đó đuổi theo ả kia, cô cũng đuổi theo đằng sau . Đuổi đến rừng trúc thì ả tả liền biến mất.…

_________________

 

Hết chương 5


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play