Thâm Cung Ta Đến Đây

Chương 4 : Mỹ Nhân


6 tháng


Đi môt hồi thì 2 người hiện đang đứng trước cửa thanh lâu " Phượng Hòa Cát ".

Nhìn xung quanh “ ong ong..... bướm bướm ” đang ve vẩy nhau, cô nhìn cũng muốn chảy máu mũi.

Cô nghĩ: cái nơi quỷ quái này đúng thật là thanh lâu ư, đã tới rồi lẽ lại không vào. Sao nó lại khác với mình nghĩ thế ta...

Cô ngang nhiên bước vào như bao người khác. Nhìn cách ăn mặc của cô họ cũng biết cô là người có tiền rồi  ngay lập tức 1 mụ béo vừa già lại còn trang điểm lè lẹt // xấu đến ma chê quỷ hờn // đi tới chỗ cô

/ Tú bà : tác giả ta đã làm gì nên tội sao mi viết ta xấu đến thế +.+
Tác giả: bà vốn là vậy mà -. - /

_ Công tử......ngài chắc là lần đầu mới tới....

Không lần đầu mới lại, dù gì thân xác này trước kia cũng là lá ngọc cành vàng, tiểu thư Khuê cát chả lẽ lại tới nơi như này.

Vì cô chán với lại cô nghe nói nơi này là nơi náo nhiệt nhất lên cô cũng muốn thử xem có như người ta đồn không, có giống như trong phim không thôi mà.

Ai ngờ từ lần đi này lại đụng mặt phải tên đáng ghét, cũng nhờ vậy mà cô được hắn nhắm tới.

(O_O)

_ Bà chủ, còn phòng trống không.?

Khi biết còn phòng trống cô liền đi thẳng lên, cũng không dám nhìn bà ta nữa, cô sợ cô sẽ nôn ra mất.

Lên tới lầu trên cô liền đi vào căn phòng còn trống đó. Vừa bước vào tới phòng Oa~~ thật đẹp nga.... Xung quanh được bao phủ vải đỏ, lộng lẫy, đèn lồng xanh xanh vàng vàng bàn ghế là loại gỗ thượng hạn sờ thôi cũng biết là loại tốt rồi.... đúng là thanh lâu bậc nhất kinh thành nha~~~ Nhìn thấy có bình trà cô liền ngồi xuống uống 1 ngụm...

_Phụt..... khụ khụ....

Cô còn chưa kịp nuốt xuống đã bị tiếng gọi của Tú bà dọa cho phụt hết ra ngoài lại còn phụt lên mặt bà ta nữa...

/Tác giả: xin lỗi bà nhe "-"
Tú bà: tác giả mi thật ác =.= ta đã làm gì nên tội. /

Cô liền ra hiệu cho Tiểu Hương lau cho bà ta,..…Cô cũng đâu có cố ý ai kêu bà ta không gõ cửa mà đã đi vào, đâu thể trách cô được.

_ Bà chủ thật sự xin lỗi, ta...ta thật sự không cố ý.

_ Ta không sao.

Bà ta cười khổ.....hôm nay là ngày gì mà đen thế.…Bỏ qua chuyện này bà ta lấy lại cảm xúc liền gọi một dãy mĩ nhân vào nhìn xơ qua cũng khoảng bảy đến tám người .

Wow~~ Toàn là mĩ nhân nha, đến cô là nữ còn đang mê  khốn chi đám nam nhân kia. Nghĩ tới đây cô cảm thán.... tuy cô cũng được coi là mĩ nhân nhưng cô không thích cách ăn mặc và trang điểm lè lẹt. Nên không tôn lên vẻ đẹp của cô.

Cô nhìn từ đầu tới cuối người khiến coi để mắt nhất là người cuối cùng, cô ta ăn mặc lộng lẫy và nổi bật hơn so với những người kia. Xem ra là cố ý sắp xếp cho cô đây mà. Bà ta thấy thế liền cười lớn ....

_ Công tử, ngài quả nhiên tinh mắt. Đây là cô nương đẹp nhất trong thanh lâu này .

Quả nhiên như cô nghĩ. Cô phá lên cười. Bà ta thuật theo kéo các coi kia ra ngoài Tiểu Hương cũng theo đó mà ra ngoài. Trước khi ra ngoài Tiểu Hương còn nhìn cô với ánh mắt lo lắng. Cô ra hiệu cho Tiểu Hương yên tâm ra ngoài.

Quay về chủ đề chính..... cô nhìn cô gái đang ở trước mặt mình, cô gái này tuy không thể khuynh quốc khuynh thành như Tây Thi nhưng cũng thuộc dạng đại mĩ nhân nha~~ Nhìn từ trên xuống dưới đầy quyến rũ, bộ ngực đầy đặn, vòng eo thon thả. Cô sắp muốn chảy máu mũi luôn rồi.

__________________

 

Hết chương 4


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play