Thâm Cung Ta Đến Đây

Chương 3 : Thanh Lâu


6 tháng


 

_ A.... Tiểu....tiểu thư....cô đang làm cái gì vậy? 

Mới sáng sớm Tiểu Hương đã mang y phục mới và thức ăn đến cho cô. Vừa tới cửa phòng đã nhìn thấy cô mặc đồ của nam nhân rồi. 

Thiên a~ cô ấy muốn làm cái gì? Sao có thể mặc như vậy, để lão gia biết được nhất định sẽ đuổi cô mất. 

_ Ây za ~~ mới sáng sớm em la cái gì mà la, muốn cho cả phủ nghe thấy hay sao? 

Cô chỉ là muốn là ngoài chơi, để biết nơi này trông như nào thôi mà, dù gì cũng là lần đầu qua đây, bản thân tò mò một chút thôi, chứ cô nào có làm chuyện gì kinh thiên động địa đâu mà Tiểu Hương nhìn cô như " người ngoài hành tinh " thế kia. 

_ Cô không thể mặc như vậy được, để lão gia biết được sẽ có chuyện đó tiểu thư của em ơi. 

Cô nghĩ : Cô không nói, Tiểu Hương không nói, thì ai biết được chứ.  

Cô mặc kệ là có như thế nào, dù hôm nay trời có sập thì cô cũng phải ra ngoài, cô đã ở trong cái nhà này một tháng rồi, cô sắp chán chết rồi. Một tháng qua cô không ăn thì ngủ...cô sẽ

 thành heo mất . Nếu hôm nay không ra được ngoài thì cô sẽ chết mất. 

_ Ta không quan tâm. Hôm nay bổn tiểu thư nhất định phải ra ngoài. 

Cô cười nham hiểm đi tới chỗ Tiểu Hương. Tiểu Hương sợ hãi theo tự nhiên lùi về sau. 

Thật ra thì cô chỉ muốn thúc dục Tiểu Hương thay đồ thôi mà, nha đầu này làm gì mà sợ đến thế chứ? 

Một hồi bức ép thì cuối cùng Tiểu Hương cũng đã thay y phục xong, cô liền kéo Tiểu Hương ra ngoài phủ, vừa ra tới phủ là đường lớn. 

Cô nghĩ : Wow~~~ đẹp quá đi. Ước gì mình có thể ở đây mãi . 

/ TG : Yên tâm mi sẽ được ở đây mãi mãi, muốn về cũng không được nhen ^.^ /

Nơi này thật đẹp, nó rất khác với tưởng tượng và những tư liệu mà cô từng xem. 

Cảnh vật thơ mộng, thanh tao, lộng lẫy, thật tráng lệ, huyền ảo như tiên cảnh, thật sự rất khác so với phim cổ đại mà cô từng xem nó còn trân thực hơn nhiều. 

_ Tiểu thư....cô muốn đi đâu? 

Cô nhìn sang Tiểu Hương cười tà, khiến cho Tiểu Hương ngơ ngác, không hiểu cô đang muốn làm gì. 

_ Thanh Lâu. 

Cái gì? Thanh lâu ư? không phải là nghe nhầm rồi chứ? Cô điên rồi ư. Cô có thân phận gì mà đi tới nơi như thế. Để lão cha của cô biết được cô đến nơi như này nhất định sẽ lên cơn đau tim với cô mất thôi. 

Tiểu Hương biết ý định của cô tới chỗ đó chả lành. Vị tiểu thư trước đây của cô đi đâu mất rồi. Sao lại thành như thế này.  sau khi cô ngã xuống hồ thì liền bất tỉnh, đến đại phu cũng nói có thể cô sẽ không tỉnh lại nữa. Nào ngờ đâu khi cô tỉnh lại liền trở thành một người hoàn toàn khác, từ cách trang điểm và khẩu vị thay đổi thì thôi đi ngay cả tính cách cũng thay đổi. Trước kia cô cái gì cũng biết cầm kì thi họa không gì là không biết còn bây giờ cái gì cũng không biết. 

Tại sao một người như tiểu thư lại có thể thay đổi nhiều đến thế chỉ trong 3 ngày. Tại sao có thể.... 

Nghĩ tới đây Tiểu Hương thật sự không dám nghĩ tiếp. 

_ Em sao vậy. Đang nghĩ gì mà thất thần thế. 

Tiểu Hương đang nghĩ lại những chuyện trước kia thì bị cô lay tỉnh. 

Mặc kệ là Tiểu Hương có đi hay không, có đồng ý hay không, cô cũng phải đi. 

_ Nhưng để lão gia biết được... 

Cô đoán được Tiểu Hương muốn nói gì nên chưa kịp để chi nha đầu này nói hết câu cô đã nhét vào miệng Tiểu Hương cái bánh rồi kéo đi. 

 

______________________

 

Hết chương 3.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play