“Ngài Nghiêm, ngài và cha tôi quen biết nhiều năm như vậy, là bạn cũ, tình bạn mấy chục năm giữa hai nhà chúng ta đúng là không hề dễ dàng gì, nếu không giúp nhau được thì mong rằng hãy sống chết mặc bay.”
Ông cụ Nghiêm cười ha ha nói: “Thời gian của ông không còn nhiều nữa đâu.”
“Tôi đếm đến mười, được hay là không, là đàn ông thì dứt khoát một chút đi.” Ninh Yên bắt đầu đếm: “Một, hai…”
Bỗng nhiên Nghiêm Kiều liều mạng giãy giụa, Ninh Yên cũng cảm thấy mỏi tay cho nên buông ra, ả liền vội vàng chạy về phía...ông cụ Nghiêm, không để ý đến cái bụng to của mình mà giả vờ quỳ xuống: "Ông nội, ông mau cứu cháu với, đưa cháu đến bệnh viện đi, bụng của cháu đau quá.”
Ả luôn nhắc đến cái bụng của mình, như thể đã cầm được thượng phương bảo kiếm.
Nhưng, ả lại không nhận ra rằng ả chỉ có thể làm như vậy đối với những người quan tâm đến ả thôi.
Nói khó nghe một chút thì con của ả có liên quan gì đến người khác? Dựa vào cái gì mà bắt người khác phải nhượng bộ vì đứa bé này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT