Nghiêm Kiều biết ông cụ Nghiêm bao che khuyết điểm, con cháu nhà họ Nghiêm dù có không tốt thì cũng không cho phép người khác khinh thường.
Hơn nữa đây là đang đánh vào mặt ông ấy, nếu không đánh lại thì sẽ bị xem như là dễ bắt nạt, người nào cũng có thể dẫm cho một chân.
“Ông nội, cháu là cháu gái ruột của ông, sao ông có thể măc kệ cháu được?”
"Cái loại cháu gái ăn cây táo rào cây sung ông đây không thèm, cũng không cần.” Ông cụ Nghiêm cũng không thèm nhấc mí mắt lên: “Tôi đã truyền lời ra ngoài rồi, Tôn Mỹ Hoa và hai đứa con của cô ta sinh ra sẽ không liên quan gì đến nhà họ Nghiêm, không cần phải nể tình.”
Chỉ cần ả biết điều một chút, ngoan ngoãn một chút, tìm đàn ông tốt gả đi thì nhà mẹ đẻ sẽ chính là chỗ dựa của ả. Không ai dám lấn ả, sẽ có thể sống cả một đời an an ổn ổn, cơm áo không lo.
Nhưng ả lại dính líu đến người nhà họ Lâm, còn muốn đè đầu nhà mẹ đẻ.
Toàn bộ máu trên mặt Nghiêm Kiều đã biến mất, hai mắt của ả tối sầm lại, chịu kích động cực kỳ lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT