Lòng Tôn Mỹ Hoa cảm thấy một tia đau đớn quen thuộc, người đàn ông này không có tâm, bà ta toàn tâm toàn ý trả giá chỉ để nhận được câu nói này thôi sao? “Nghiêm Ngọc Chiêu.”
Lúc trước bà ta say mê điên cuồng người đàn ông này, đánh đổi hết tất cả thực sự có đáng giá sao?
Bác sĩ Nghiêm nghĩ đến con trai với ánh mắt lạnh lùng kia thì cảm thấy rất khó chịu: “Tôi đã sớm nói rồi, tôi không có yêu cầu gì với bà cả, bà chỉ cần yên phận làm một người vợ và một người mẹ tốt mà thôi, còn mà làm không được thì ly hôn.”
Vừa nghe nói ly hôn thì sắc mặt Tôn Mỹ Hoa thay đổi rõ rệt, bà ta bật khóc nức nở: "Ông vẫn còn hận chuyện năm đó sao? Tôi đã nói rồi, thật sự không liên quan gì đến tôi cả. Tôi cũng là bị che mắt, cũng là người bị hại mà thôi.”
Trên môi bác sĩ Nghiêm nở một nụ cười mỉa mai nhẹ, ông ta quay người trở lại văn phòng, cầm bút bắt đầu làm việc: “Tôi rất bận, bà có thể đi ra ngoài rồi.”
Tôn Mỹ Hoa cảm thấy có chút bất lực. Ông ta vĩnh viễn như một cổ máy làm việc, trong mắt ngoại trừ công việc thì vẫn là công việc.
Vĩnh viễn lạnh như băng và không có hơi ấm, dù có cố gắng giữ ấm như thế nào thì cũng không có nhiệt độ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play