Đối với cô ấy mà nói, con là cuộc sống và là người thân duy nhất của cô ấy.
Ninh Yên cũng không cố gắng khuyên nhủ mà nhẹ nhàng hỏi: “Chị có biết chữ không? Chị giỏi cái gì? Chị nói tôi nghe xem như thế cũng sẽ dễ sắp xếp công việc cho chị hơn.”
Thẩm Lan mím chặt môi, có chút xấu hổ: “Tôi... học được một năm, không biết nhiều, có thể làm việc nhà và làm ruộng.”
Con gái nông thôn từ nhỏ đã làm việc nhà và chăm sóc anh em, lớn lên lấy chồng để đổi lấy tiền lễ hỏi trên cơ bản thì đều là như vậy.
Ninh Yên tính toán trong lòng: “Vậy tôi sẽ sắp xếp cho chị đến nhà ăn trước, bao ăn bao ở, lương một tháng là 20 đồng. Chờ sau khi được trở thành nhân viên chính thức thì lương sẽ tăng lên.”
Thẩm Lan vô cùng vui mừng, trên khuôn mặt đờ đẫn hiện lên nụ cười: “Cám ơn xưởng trưởng Ninh.”
20 đồng này đã đủ nuôi sống hai mẹ con bọn họ, có ăn có ở, còn có thể tiết kiệm tiền để làm của hồi môn cho con.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play