Tinh thần Thẩm Lan vô cùng kém, dưới đáy mắt là một mảnh xanh tím, gầy như người giấy, gân cổ cũng nổi lên: “Không sao đâu, ngủ rồi.”
Nghiêm Lẫm không hỏi thêm gì nữa: “Chúng ta đi ăn gì trước đã.”
“Được, em cũng đói rồi.”
Tiểu Kim quay lại rồi lái xe chở họ đến tiệm cơm quốc doanh.
Lúc này đã muộn và không có gì để ăn cả, chỉ có mì mà thôi.
Nghiêm Lẫm gọi một bát mì tương ớt cho mọi người rồi cùng nhau ăn.
Anh nhìn đứa trẻ đang ngủ say trong tay Thẩm Lan rồi nói: “Chị dâu, đứa trẻ này ăn gì chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play