Thập Niên 70: Đừng Khuyên Tôi, Tôi Chỉ Muốn Trồng Trọt [Sảng Văn]

Chương 13


2 tháng

trướctiếp

Ninh Yên ngủ một giấc đến hừng đông, mơ mơ màng màng nhìn trần nhà, đây là đâu?

À, là nhà họ Ninh, đêm qua cô ngủ cùng giường với người nhà họ Ninh, chỉ có Ninh Lỗi ngủ dưới sàn.

Cô ngồi dậy nhìn căn phòng trống không, chẳng có một bóng người, đều ra ngoài hết rồi sao?

Bụng đói cồn cào, cô ra khỏi giường dùng tay vuốt tóc, cô lười biếng tết hai bím tóc nên chỉ buộc thành đuôi ngựa.

Bên ngoài có tiếng động, cô liền nghiêng lắng nghe.

“Tiểu Tứ, chị cả mới của cháu về rồi sao? Sao cô ta lại bằng lòng quay về vậy? Không phải là bị đuổi ra ngoài đấy chứ?”

“Cô ta ở đâu thế? Ở chỗ nào rồi? Để cho mọi người nhìn thử xem kẻ ham hư vinh, ngay cả cha mẹ ruột của mình cũng không cần trông như thế nào đi.”

"Có chết cũng ăn vạ ở nhà họ ​​Vu không chịu quay lại, hiện tại nhà họ Vu không cần cô ta nữa rồi, ha ha." Những giọng nói hả hê này khiến người khác vô cùng khó chịu.

“Mẹ cháu cũng thật là, thế mà còn bằng lòng giữ cô ta lại. Nếu là tôi, thì đã đuổi cô ta ra ngoài từ lâu rồi, cái thứ như cô ta không xứng được gọi là con người.”

Ninh Yên khẽ cau mày, hé cửa ra, liền thấy trong sân có mấy ba cô sáu bà vây quanh một thân ảnh gầy gò.

Đó là Ninh Tiểu Tứ, Ninh Hâm, một cậu bé chín tuổi nhưng không lớn bằng một đứa trẻ sáu, bảy tuổi.

Lúc này tay chân cậu bé luống cuống, vẻ mặt thấp thỏm lo âu, giống như cừu non rơi vào bầy sói, trông rất đáng thương.

Mà những người phụ nữ này bắt nạt một đứa trẻ là có ý gì vậy? Lớn lên ở một môi trường như vậy, tâm lý không xảy ra vấn đề thì mới là lạ đó.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Bà nói ai không xứng làm con người?”

Những người phụ nữ đồng thời nhìn sang, đó là một cô bé xa lạ bước ra từ nhà họ Ninh, chắc chắn cô bé chính là đối tượng mà họ đang bàn tán.

“Nói cô đấy.”

Họ còn chẳng thèm kiêng nể gì, thái độ với Ninh Yên cũng không thân thiện.

Viện này là do đơn vị phân, nhưng tiền thuê nhà mỗi tháng đều phải trả hai đồng, một khi rời khỏi đơn vị thì căn nhà sẽ bị thu hồi, nói trắng ra là chỉ có quyền ở trong đó mà thôi.

“À.” Ninh Yên cười nửa miệng, đôi mắt đẹp vô cùng sống động.

Mấy bà cô mất vài nhịp mới phản ứng lại, không đúng.

“Cái con nha đầu thúi kia, cô dám gài bẫy bọn tôi sao?”

Rõ ràng là họ đang nói xấu sau lưng người khác nhưng lại còn làm ra vẻ đúng lý hợp tình, không biết hổ thẹn là gì.

Ninh Yên mỉm cười, chạm vào cái đầu nhỏ của Ninh Tiểu Tứ: “Mẹ em và các anh chị đâu rồi?”

Cô là trẻ mồ côi, chưa bao giờ gọi cha mẹ, cũng không coi Dương Liễu như mẹ ruột của mình.

Giọng nói của một người phụ nữ chẳng tốt lành: "Mẹ em? Nguời ta đều nói con không chê mẹ xấu, chó không chê nhà nghèo, cô đây là chê bọn họ nghèo nên không muốn thừa nhận sao? Tuy đã sớm biết nhân phẩm của cô có vấn đề nhưng lại không nghĩ tới vấn đề này lại lớn đến như vậy.”

Bà ta là thím Vương sống ở khu phía đông, là người xấu tính, keo kiệt và luôn thích soi mói người khác.

Chị chồng của bà ta, thím Hứa, cười nói: “Cái này gọi là thượng bất chính hạ tất loạn, Lão Ninh cũng không phải là người tốt lành gì, sao có thể nuôi dạy con ngoan ngoãn được chứ?”

“Đúng vậy, cả cái nhà này cũng chẳng phải là thứ tốt lành gì, nên để cho Dương Liễu đi dọn dẹp nhà vệ sinh mới phải.”

Ninh Yên bỗng nhiên nổi giận, nói chuyện khác thì cô không thèm quan tâm thế mà lại dám mắng người mà cô kính trọng nhất

“Sao các người lại biết tôi…” Cô khó chịu dừng lại: “Cha tôi không phải là người tốt?”

Khi một tiếng cha ra khỏi miệng, trong lòng cô chợt lóe lên một cảm xúc lạ thường.

Người mà thím Vương ghen tị nhất đời này chính là Dương Liễu, hai người làm ở trường học, Dương Liễu là giáo viên, còn bà ta làm ở nhà ăn, cao quý hơn so với bất kì ai khác.

Thế mà, Dương Liễu lại may mắn gả cho một sinh viên đứng đầu trường đại học Hoa Thanh, tính tình tốt, hàng tháng đều gửi về phần lớn tiền lương.

Nhưng bà ta lại gả cho một tên giết heo, tuy nổi tiếng nhưng hắn mỗi khi uống say thì lại thích đánh vợ.

“Mọi người đều biết ông ta nhất định đã phạm tội, tiền thì không gửi về người cũng không trở lại.”

“Phần tử trí thức đều là những lão già hôi hám, không phải người tốt, sói con các người cũng không phải là cái thứ tốt lành gì.”

“Còn có thể như vậy sao?” Ninh Yên khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhưng lại không chạm đến đáy mắt: “Vậy giờ tôi nói, các ngươi là gián điệp từ nước ngoài phái đến thì sao, đi đi đi, đi đến cục cảnh sát ngay đi, để cho chú cảnh sát điều tra các người một phen.”

Cô cũng không túm lấy bọn họ mà kéo Ninh Tiểu Tứ ra ngoài.

Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, họ chưa bao giờ nhìn thấy một người kỳ lạ như vậy, một lời không hợp liền kéo đến cục cảnh sát thậm chí còn gán cho họ cái mác là gián điệp.

Chuyện vô căn cứ thế này nếu làm ầm lên thì sẽ trở thành một vấn đề lớn.

Nghe nhầm đồn bậy, cho dù có nhảy vào sông hoàng hà cũng không rửa sạch, thời buổi này cũng không cần cái gọi là chứng cứ xác thực, nhìn người nào không vừa mắt nếu bị viết lên báo lớn thì có thể hại chết người.

Mọi người đều không còn đầu óc cũng không dám dính vào loại chuyện này, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi, chặn đường Ninh Yên lại: “Chúng tôi không có, cô nói bậy.”

“Tại sao cô lại muốn hại chúng tôi chứ? Chúng tôi cũng không có ác ý, cô, cái đứa nhỏ này cũng quá không hiểu chuyện. Chẳng lẽ sau này không muốn hòa thuận sống chung với mọi người nữa hay sao? Nhà họ Ninh các người không muốn ở đây nữa hả?”

"Đây là uy hiếp sao? Xem ra là chột dạ rồi." Một khi Ninh Yên ra tay thì chỉ có đường chết.

Người nhà họ Ninh đang phải chịu đựng trong một môi trường như vậy, bất kỳ ai cũng có thể dẫm lên. Không thể để mọi chuyện tiếp tục như vậy được, nhất định phải ngăn chặn chuyện này kịp thời.

Có một số người được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, được voi đòi tiên, chẳng phải là thể loại tốt lành gì.

Làm người tốt lại bị người khác khinh thường.

“Tôi muốn đi báo cáo.” Ninh Yên lấy một cuốn sách ra, bắt đầu đọc trích dẫn: “Chủ tịch đã dạy chúng ta phải tin vào dân, phải tin vào đảng. Cho nên, tôi có việc gì thì sẽ đi tìm chính phủ, nếu các người không phải là gián điệp thì sợ cái gì chứ?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp