Cô giật mình, cô lật bức ảnh lại, quả nhiên nhìn thấy dòng chữ quen thuộc ở mặt sau: 
Lập đức lập ngôn, không hỏi tây đông.
Tám chữ này đã ở bên cô suốt cuộc đời, đây cũng chính là nguyên nhân khiến cô chưa từng gục ngã.
Cô vuốt ve tấm ảnh, nước mắt lăn dài trên má, quả nhiên là ông ấy, cô không hề nhận nhầm người.
Có lẽ việc cô đến đây đã được vận mệnh lựa chọn.
Dương Liễu cứ lo lắng nhìn cô, thấy cô khóc mà đau lòng nói: “Hồng Muội, không, Tiểu Yên, con không sao chứ?”
Ninh Yên ngơ ngác quay đầu lại, đây là người nhà của Ninh tiên sinh? Bọn họ còn sống?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play