Tuy thời gian này Trình Thiệu Đường bận việc chiến sự, nhưng vẫn luôn để ý tới vết thương của ông, làm sao chàng không biết tình hình của ông cho được, nghe giọng điệu giả vờ thoải mái của ông khiến lòng chàng càng nặng nề hơn, khuôn mặt ảm buồn bã, chua sót nói: “Nếu không vì cứu thuộc hạ, hầu gia cũng sẽ không…”
“Ngươi nói vậy là sai rồi, vết thương lần này không phải vì ngươi, mà là vì bản thân ta háo thắng.” Nụ cười trên mặt Trấn Ninh hầu tắt dần, thở dài nói.
Nếu không phải ông nóng lòng lập công thì làm sao có thể mắc mưu của kẻ địch, nếu hôm đó Trình Thiệu Đường không sớm có sự đề phòng, e rằng kết quả không phải là tổn binh hao tướng, mà là toàn quân bị tiêu diệt, còn ông thì chưa chắc đã giữ được cái mạng này, sợ rằng sau khi chết sẽ bị người đời thoái mạ!
Ông chật vật dựa lưng vào thành giường, nhìn chằm chằm chàng thanh nhiên trước mắt với ánh mắt phức tạp.
Quả đúng là hậu sinh khả úy, chả trách thái tử điện hạ lại tốn nhiều công sức bồi dưỡng hắn như vậy.
“Trình Thiệu Đường, ngươi nói thật cho ta biết, tình hình của bệ hạ bây giờ ra sao rồi? Tình hình trong kinh thế nào?” Một lúc lâu sau, ông cất tiếng hỏi khàn khàn.
Dẫu Trình Thiệu Đường không hiểu vì sao ông lại hỏi những việc này vào lúc này, nhưng chàng cũng không có ý giấu ông, nói tường tận những việc mình biết cho ông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play