Nghe nói đi bắt ếch thì Tần Lỗi rất nôn nóng, cậu ta hận không thể đi ngay bây giờ, Cảnh Hoành bảo phải chờ đến khi trời tối lúc đó mới là thời điểm đi soi ếch.
Muốn đi soi ếch phải có đèn pin cầm tay, đèn đội trên trán, hay đèn bão, nếu không có thì cầm cây đuốc cũng được. Ngoài ra phải có giỏ đựng hoặc bao tải để đựng, thêm vợt để bắt ếch dễ hơn.
Trời tối đen cả đám kéo nhau đi bắt ếch, đường sau cơn mưa đầy bùn đất trơn và lầy lội, ai cũng bỏ dép để đi chân đất. Riêng Ngọc Bích thì không chịu bỏ, cô nàng sợ bẩn, nhưng đi một lúc đất bám đầy dép nặng trịch. Làm cô nàng không thể bước chân đi, bắt buộc phải bỏ dép đi chân đất, tay cầm dép tay túm quần, cô nàng vừa đi vừa lải nhải chê bai.
Lúc này Tần Lỗi không nhịn nổi nữa bèn nói:
“ Đúng là phiền phức, sợ bẩn, mỏi chân thì ở mẹ nhà đi, đi làm quái gì mà cứ lải nhải chê bai”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT